42. CHIẾN TRANH HẠT NHÂN

526 6 0
                                    

Chúng tôi lên xe nói chuyện riêng. Sau khi tôi nói tất cả những điều đó, Khun Sam vẫn im lặng.
Quá yên tĩnh......

"Khun Sam."

"Mon, em có bị sốc không?"

Cô ấy nhìn tôi và thở dài. Chắc hẳn cô ấy đang tìm cách tốt nhất để nói chuyện với tôi. Tôi gật đầu và mỉm cười như không có gì

"Vâng, em bị sốc, nhưng không sao." tôi nói nhỏ

"Chị biết, nếu em ổn, em đã không quay trở lại nhà của mình?"

"Em..."
Bởi vì những gì tôi làm trái ngược với những gì tôi đã nói. Nó không hợp lý. Đôi khi tôi ghét bản thân mình.

"Em về nhà để nghĩ về chuyện chúng ta."

"Thấy chưa? Em không ổn. Tại sao em lại nói là em ổn?" Khun Sam đưa tay chạm vào cằm tôi

"Chị hiểu bà của mình hơn bất kỳ ai trên thế giới này. Chắc hẳn em đã rất khó khăn."

"..." Tôi im lặng nên chị ấy tiếp tục

"Đừng lo. Bà ấy đã lớn tuổi. Xin hãy tập trung vào chị. Bởi vì đây là chuyện chúng ta."

Tôi vẫn im lặng, mặc dù cô ấy nói đó là về chúng ta. Nhưng tôi không thể ngừng nghĩ về khoảng cách giữa chúng tôi. Khun Sam, người thấy tôi im lặng, buộc tôi phải nhìn cô ấy.

"Mon, mọi chuyện sẽ ổn thôi. Chị hứa."

"Em biết. Tình yêu là giữa hai người, hai chúng ta. Nhưng em có thể sống mà không quan tâm đến người khác không? Không phải chỉ có hai chúng ta trên thế giới."

Tôi đối mặt với Khun Sam, người phụ nữ tôi yêu và nói những gì tôi nghĩ.

"Đã một thời gian kể từ khi em nhận ra những điều này Trong sâu thẳm, em vẫn lo lắng về sự khác biệt giai cấp của chúng ta, như bà của chị đã nói. Bà ấy...."

"Mon!"

Nước mắt tôi trào ra. Nhưng không phải do bà mắng tôi, mà là do tôi hoàn toàn đồng ý với bà. Tôi không xứng đáng với cô ấy. Tất cả mọi thứ về chúng tôi chỉ là song song. Có một khoảng cách không bao giờ hội tụ, địa vị, gia đình và tình dục

Một câu chuyện tình yêu như của chúng tôi... Nó không được xã hội của chúng tôi chấp nhận.
Không chỉ cho bà của Khun Sam, mà còn cho gia đình tôi, những người tôi vô cùng yêu quý. Tôi không biết làm thế nào để nói với Ba mẹ rằng tôi đã yêu một người phụ nữ. Ba mẹ tôi mong tôi có con cái và một gia đình tốt. Tôi có thể kết hôn với một người đàn ông và có con không. Khun Sam nên có con và tôi cũng vậy. Một người phụ nữ không thể mang thai với người khác theo cách tự nhiên. Tại sao chúng ta lại chống đối với tự nhiên?

"Em thực sự yêu chị, Khun Sam."

Tôi đưa tay lên che mặt và khóc như một đứa trẻ. Khun Sam lặng lẽ ôm tôi. Tim cô ấy đập mạnh đến mức tôi có thể nghe thấy.

"Chị sẽ nói chuyện với bà của chị chuyện chúng ta."

***

Đã lâu rồi tôi không nói chuyện trong nhóm buôn chuyện PP, mọi người đều phản ứng như thể họ nhìn thấy ma khi tôi kể cho họ nghe về bà của Khun Sam

[ FREENBECK] GAP THE SERIES 1 - HỌC THUYẾT MÀU HỒNGNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ