"Nay Quý có mvp"
Quý hớn hở chạy về phía em bồ đang đứng nói chuyện cùng Tấn Khoa, khoe cái thành quả của mình. Được MVP hay không là chuyện hên xui lắm không ai đoán trước được nhưng mà có thì phải khoe mà đã có người khoe thì phải có người khen.
Anh bây giờ như đứa trẻ được điểm cao đưa ánh mắt mong chờ về phía em người yêu đòi được thưởng và tất nhiên Cá không thể ngó lơ điều đó được. Em đưa xoa mái đầu bồng bềnh của Quý. Từ ngày anh làm kiểu tóc mới này, em thích nghịch tóc anh lắm, vừa mượt vừa bổng bềnh, lại còn dễ nắm hơn nữa. Có gì em chỉ cần nắm đầu anh giật ra là được chứ không có phải luồn vào nắm chân tóc như trước.
"Quý giỏi lắm"
Cá khen Quý, lại còn xoa đầu. Giống như nam chính và nữ chính trong mấy bộ anime học đường ấy, cũng cute nhưng mà Quý muốn nhiều hơn thế cơ, chẳng hạn như chuyện ấy đó.
"Phần thưởng của Quý đâu?"
"MVP mà cũng đòi phần thưởng nữa, Quý bị hề à?"
"Nhưng mà đường Caesar khó được mvp lắm á"
Quý nũng nịu nắm lấy tay em đung đưa. Bây giờ giữa vỉa hè đường phố có mỗi Tấn Khoa ngồi bấm điện thoại và cặp uyên ương này thôi không thì em ngại chết rồi.
"Quý hay đòi hỏi quá"
"Đi mà, Quý không đòi nhiều đâu, hun cái thôi"
"Hun gì mà hun? Hun người ta nhìn, Tấn Khoa nhìn. Quý bán cơm chó như thế không sợ bị gán mác ác độc à?"
"Cũng được, Quý mặc kệ. Hun cái đi~"
"Một cái thôi đấy"
Cá rốt cuộc cũng phải chịu thua trước mị lực đáng yêu của anh bồ. Rõ ràng là biết Cá mê mấy thứ cute nên cứ lợi dụng mãi thôi, có phải Cá dễ dụ quá rồi không? Quý nghĩ sau này phải làm cách nào để giữ em chứ nhỡ ra ngoài đường người ta lấy mấy cái thứ cute đồ ra dụ là bị túm đi như chơi á.
"Quý nhắm mắt lại đi"
Nghe theo lời Cá, Quý cũng hí hửng nhắm mắt lại không quên chu cái mỏ lên để đón chờ nụ hôn từ em người yêu của anh thế mà đợi mãi chẳng có gì tới cả. Chẳng lẽ em lừa Quý?
"Cá làm gì lâu thế?"
"Hả? Cá nào? Nó đi lấy xe rồi mà em làm gì vậy Quý? Anh thấy gớm em quá đi à"
Quý nghe thấy giọng Lai Bâng liền mở mắt ra Cá trước mặt anh đã biến thành khứa đội trưởng từ lúc nào. Lai Bâng ra muộn một chút vì quay lại lấy áo khoác cho em bồ của hắn thế mà thằng Quý đã được dịp làm trò con bò trước mặt Tấn Khoa rồi.
Hắn giúp Tấn Khoa khoác áo nhưng mắt vẫn liếc nhìn thằng bạn đang hoá đá không biết nhìn đi đâu chỉ biết là khi Cá xuất hiện trở lại cùng với con chiến mã của mình, cái bản mặt nó khó coi lắm cứ như vừa bị lừa mất cái gì.
À thì, Quý vừa bị em lừa mất một nụ hôn.
Lai Bâng và Tấn Khoa đưa mắt nhìn theo Ngọc Quý giận dỗi leo lên xe Phúc Lương rời đi. Hắn chẹp miệng, thằng Cá lúc nào cũng vậy cứ thích chọc tức bồ của nó lên thôi xong để Quý rồ lên đè ra làm cho lại khóc lóc kể lể với hắn là Quý chẳng biết thương hoa tiếc ngọc. Mà sau mấy vụ này Lai Bâng cũng thấy dừa con cá nhà hắn lắm, con giun xéo lắm cũng quằn, Ngọc Quý hiền mấy đi nữa bị chọc cũng biết cắn người thôi.
BẠN ĐANG ĐỌC
Aov • Không nghĩ ra tên fic :33
Fiksi PenggemarNhững gì trong đây hoàn toàn được viết dựa trên trí tưởng tượng của tác giả, không nhằm mục đích thương mại hay bôi nhọ bất kì ai. Nghiêm cấm mang đi nơi khác hoặc tuyên truyền! ?‼️Cảnh báo: BL, ooc, văn chương lủng củng. Ai không thẩm được thì mời...