Chương 209: Tuần hoàn

634 74 8
                                    

Đối với Sở Mộ Vân mà nói ngàn năm trôi qua trong chớp mắt.

Kết quả này khá tốt. Từ khi Sinh Môn xuất hiện, Sở Mộ Vân đã biết mình nhất định phải chết.

Không phải vì sợ thân phận của mình bị bại lộ, mà là vì muốn tương lai có thể tiếp tục.

Thẩm Thủy Yên chưa đủ khả năng khống chế hoàn toàn Sinh Môn, có thể sử dụng nó để tìm kiếm linh hồn của Sở Mộ Vân đã là cực hạn, muốn phong ấn hoàn toàn thì không thể.

Nếu Sở Mộ Vân không chết, mấy vị Ma Tôn ở đây nhất định sẽ liều mạng chiến đấu đến cùng. Chắc chắn không ai quan tâm đến Sinh Môn, đến lúc đó không dám tưởng tượng chuyện gì sẽ xảy ra.

Cái chết của hắn... thuận theo sự phát triển của lịch sử. Bọn họ vì để tìm lại hắn sẽ cùng nhau trấn áp Sinh Môn, sau đó kích hoạt nó một lần nữa, kéo 'Thẩm Vân' trở lại cuộc chiến phá không từ tương lai.

Đây là một vòng tuần hoàn, Sở Mộ Vân chỉ có chết mới hoàn thành được vòng tuần hoàn.

Sở Mộ Vân: "Cơ thể tiếp theo là gì?"

Linh cục cưng: "Ta đang tìm."

Sở Mộ Vân: "Ngươi có thể đoán được thời gian nào không?"

Linh cục cưng: "Đã xác định ba ngàn năm sau."

Sở Mộ Vân: "Được."

Ba ngàn năm sau càng thích hợp hơn, bởi vì lúc đó góc trên đầu Đố kỵ đã sáng hết. Sau trải qua chuyện kia chắc hẳn Lăng Huyền cũng đã bị công lược, chỉ cần hắn dụ dỗ cầu hôn nữa là xong.

Về việc chọn loại cơ thể nào, hắn không quan tâm lắm.

Không biết qua bao lâu, giọng nói của Linh cục cưng vang lên: "Ta đã tìm được một cơ thể thích hợp."

Sở Mộ Vân đồng ý: "Sống lại đi."

Sau một hồi choáng váng, cảm giác không khỏe ập đến, Sở Mộ Vân từ từ mở mắt.

Cảnh tượng xuất hiện vô cùng xa lạ, Sở Mộ Vân bị khí lạnh làm cho run rẩy.

Đây là đâu? Sở Mộ Vân thử khởi động công pháp, phát hiện cơ thể này trống rỗng, vô cùng suy yếu, đồng thời có cảm giác không ổn lắm. Hình như... không giống người sống?

Sau khi quen đã với cái lạnh cắt da cắt thịt, Sở Mộ Vân nhìn quanh.

Đây hẳn là một phòng băng nhân tạo, ẩn sâu dưới lòng đất, được đúc bằng khối băng vạn năm hiếm có. Vì vậy toàn bộ bức tường đều bị sương tuyết bao phủ, không khí lạnh tràn ra ngoài, người bình thường vào trong sẽ không ở lâu được, thậm chí không khí lạnh xâm nhập vào cơ thể, suốt đời không khỏi.

Sở Mộ Vân không hiểu tình huống hiện tại, nhưng Linh cục cưng lại kêu lên: "A!"

Sở Mộ Vân không thể nhìn thấy khuôn mặt của mình: "Hả?"

Linh: "Cơ thể này giống hệt Lăng Mộc!"

Sở Mộ Vân hơi nheo mắt lại.

Giống hệt? Là thi thể của Lăng Mộc sao? Nó đã được đặt trong phòng băng này suốt ba nghìn năm?

(200 - Hết) Phải cầu hôn với bảy nam nhân, làm sao bây giờ?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ