Chương 11

321 27 0
                                    


Ngươi vĩnh viễn chỉ là một kẻ đáng thương.

Làm thế nào hắn có thể nói như vậy với tỷ tỷ.

Becky không từ chối lực tay ngày càng nặng hơn của Freen, thay vào đó, nàng vỗ nhẹ vào mu bàn tay cô bằng tay kia, hy vọng có thể làm cho Freen trở nên tốt hơn.

Freen vẫn như cũ bình tĩnh, thậm chí còn mỉm cười, nhưng mặt cô không có chút huyết sắc, mong manh đến chỉ cần một cái chạm nhẹ liền sẽ hỏng mất.

""Tỷ tỷ... Tỷ tỷ..."" Nàng đặt tay Freen lên gò má của mình.

Freen thực sự thiếu chút nữa là không thể giữ mặt nạ giả tạo này trên mặt. Cô đã nỗ lực rất nhiều để học cách kiểm soát cảm xúc của mình, nhưng Donovan hiểu cô, biết cô đau lòng, rạch vết thương cũ trong lòng cô một chút, không để lối thoát.

Cảm giác ấm áp từ tay truyền đến, hương thơm mượt mà của trẻ con, sau một lúc, mu bàn tay cô ướt đẫm.

Becky khóc.

Freen hơi ngưng lại.

Suy nghĩ tán loạn của cô làm xua đi tầng sương mù, cô nhìn người bên cạnh, đôi mắt ướt đẫm nhìn cô.

Hài tử còn ở đây, thật nực cười!

Freen lấy tay che đi mắt Becky, những giọt nước mắt từ khe hở ngón tay cô chảy xuống, lông mi của tiểu hài tử nhẹ nhàng quét qua lòng bàn tay cô.

Cô nhếch môi lên, ngẩng mặt nhìn về phía Donovan: "Ba, trong mười năm qua, ai là người đáng thương nhất, ba không biết sao?"

Cô nhìn nụ cười trên khuôn mặt Donovan đang đông cứng ở khóe miệng.

Freen đem Becky ôm trước người, cúi đầu và hôn lên trán nàng, đứa trẻ gắt gao ôm eo cô.

Becky không có mở mắt ra, tỷ tỷ không cho nàng xem, nàng liền không xem.

"Ba thực sự cho rằng trước kia con yêu cầu ba làm hộ khẩu kia mới có thể giữ lại người con muốn sao?" Freen nhẹ nhàng vuốt ve lưng Becky, người sau ỷ lại dựa vào cô.

"Ngay cả khi Becky và con không liên quan, nếu con muốn em ấy, ba nghĩ rằng mảnh giấy đó thực sự có thể ngăn cản con sao?"

Freen càng nói càng chậm, đến cuối cùng giống như là dùng chất giọng thấp nhất nói ra, nhưng Donovan vẫn nghe rõ.

Ban đầu vừa hỏi dường như đã xuyên qua da hắn, phân cân thác cốt*, hạ gục hắn, làm cho hắn lần nữa lại thất bại.

*phân cân thác cốt: môn thủ pháp khá lợi hại trong Cầm Nã Thủ

"Tình thương không vững, chỉ biết dạy, con bé sẽ không được chăm sóc tốt" - Donovan quay lưng lại, hắn lạnh lùng nói: "Giống như ngươi."

Đế giày cùng sàn nhà cọ xát, tạo nên âm thanh chói tai.

"Đừng làm cho con bé về sau hận ngươi."

Freen sửng sốt.

Cô vô thức nhìn Becky trong vòng tay. Nàng còn rất nhỏ, chỉ đến eo cô.

Cuộc tranh cãi giữa Donovan và cô dường như khiến đứa trẻ sợ hãi, Becky vùi đầu vào bụng cô, bất động.

Becky hiện tại thích cô, cũng ỷ lại vào cô, giống như lúc trước cô thích Donovan, xuất phát từ tình yêu bản năng của con gái đối với người cha cao lớn anh tuấn.

FREENBECKY - Nuông chiều (COVER)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ