Xin lỗi phải để các bạn đợi !! Một tuần mình sẽ ra 2 chap có khi đầu tuần và có khi cuối tuần :))
~~~~~~~~~
Vừa về đến gần nhà, cậu thấy có một bóng người đang khoanh tay, đứng tựa lưng vào tường, vẻ mặt thờ ơ. Trong ánh nắng, anh như một vị hoàng tử. Nhưng đấy là đối với những cô gái khác. Còn với Bạch Hiền, cậu xám mắt suy nghĩ
"Cậu ta đến đây làm gì nhỉ". Bạch Hiền chợt há hốc mồm ra. "Chẳng nhẽ đến mách ba mình về vụ cúc áo rồi bắt ba mình trả nợ ư? ". " Không thể nào, mình ở nhà thì chết với ba, không được, phải trốn thôi."
Nghĩ đến tương lai đen kịt sắp tới Bạch Hiền quay đầu 180°. Đúng lúc Chung Nhân ngẩng đầu nhìn về phía đấy, anh chạy theo . Bạch Hiền vừa chạy vừa ngoái lại nhìn thấy Chung Nhân đang mặt mũi hầm hầm, ánh mắt như viên đạn ý nói "Cậu dừng lại".
"Chẳng nhẽ cậu ta quyết tâm giết mình sao. Không thể để bị bắt."
Tiếp tục tăng tốc. Chung Nhân đằng sau sám mặt, hét :
- Bạch Hiền, dừng lại ngay cho tôi.
Bạch Hiền bỏ ngoài tai. "Dừng lại để chết hả." . Cắm đầu chạy, nói vọng lại sau :
- Không.
Bạch Hiền nhất quyết không dừng lại.
- Á....
- Á....
Bạch Hiền hét lên sau khi thấy một bàn tay rắn chắc đặt lên vai mình. Nhưng bàn tay đó tự dưng rơi khỏi vai cậu.
Tiếng rên của Chung Nhân vang lên, Bạch Hiền quay đầu lại sững sờ khi thấy Chung Nhân ngồi bệt xuống tay bóp lồng ngực, từng hơi thở rít lên. Cậu đập nhẹ lưng anh, vuốt xuôi xuôi, hỏi dồn :
- Này, cậu bị làm sao vậy?
- Sao thế hả.
- Đừng làm tôi sợ chứ.
Chung Nhân he hé mắt ra, chỉ thấy ánh nắng chói chang rọi thẳng vào mắt, bất giác nheo mắt lại đưa tay lên qua đầu tránh ánh nắng. Lồng ngực thở phập phồng dữ dội, gương mặt trắng bệch đang dần trở lại vẻ hồng hào dưới nắng .
Bạch Hiền lo lắng, đã nợ tiền hắn lại còn chuẩn bị xảy ra án mạng. Hắn mà chết ở đây chắc ngày mai cậu cũng chết với mọi người nhất là fan của hắn luôn quá.
- Cậu đừng có chết nhé. Dậy đi.
Đưa ánh mắt rã rời nhìn cậu :
- Không sao.
Bạch Hiền thở phào nhưng vẫn còn thắc mắc không biết Chung Nhân bị làm sao. Con trai gì mà chạy được mấy chục mét đã lăn quay. Cậu đỡ anh ngồi dậy hỏi lại :
- Có thật là không sao không. Nói tôi biết đi sao tự nhiên cậu lại ngã quỵ ra giữa đường vậy.
Chung Nhân nhăn nhó, cũng chỉ tại cậu không nghe anh bảo đứng lại cứ chạy thục mạng thì anh đâu đến nỗi này, anh ngao ngán :
- Thật ra.... – Chung Nhân ngập ngừng.
- Thật ra làm sao. – Bạch Hiền lại càng sốt ruột hơn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Long fic/ ChanBaek/ HE ]Phải chăng đó là cơ hội để anh yêu em
Фанфик[Edit] 5 năm em rời đi đột ngột, em là người đã làm anh phải thay đổi từ một cậu nhóc hồn nhiên, vô tư và ngây thơ, dần dần biến thành một người lạnh lùng và băng lãnh... anh muốn thay đổi để khi em trở về sẽ không còn nhìn anh với một ánh mắt như k...