10

51 4 0
                                    

- Chichu à, chẳng phải em nói chân em đã đỡ đau hơn rồi sao? Sao vẫn bắt chị cõng vậy? - Chaeyoung cõng Jisoo trên lưng, thở hồng hộc mà đi xuống lầu.

Dù chuyện đã xảy ra hơn cả tuần nay, vết bầm trên chân của Jisoo đã phai mờ đi không ít, nhưng em luôn làm nũng và bắt cô phải cõng cho bằng được. Nghĩ xem, sáng nào cũng lên tầng hai để gọi em dậy, cõng em vào phòng tắm rồi cõng em xuống dưới nhà. Đến giờ ngủ trưa thì cõng em lên phòng, rồi lại cõng em xuống dưới nhà để xem tivi. Ôi, em ở tầng hai lận đó! Khánh Vân chỉ vì em lỡ nghịch một chút, mà lại khiến cô sống dở chết dở thế này rồi. Có khi ông Trời cũng không biết được là sau này em sẽ bày thêm trò gì để 'hành hạ' cô đây?

- Ư ư, nó chỉ là đỡ chứ chưa hết đau! Tại chị mà em mới bị như vậy cơ mà... - Jisoo tỏ vẻ đáng thương, ỉu xìu nói.          

- Rồi rồi, là lỗi của chị, được chưa? Đáng lẽ lúc đó chị phải giật mình, rồi ngã ra đằng sau đúng không? - Chaeyoung đặt em ngồi xuống sofa rồi đứng đó, nhìn em từ trên cao mà thở dài.

- Oa, sao chị lại biết chứ? - Jisoo kinh ngạc.

'Em đã nói kịch bản này với chị suốt cả tuần nay rồi, não có vấn đề mới không thuộc được...' - Chaeyoung cũng chỉ giữ cái suy nghĩ đó ở trong lòng chứ không dám nói ra.         

- Chị Chaeyoung ơi, ngày mai chị làm há cảo cho em nha?

- Ừ, ngày mai chị làm cho.

- Chị Chaeyoung ơi, một lát nữa chị đọc truyện cổ tích cho em nghe nha.            

- Ừ, một lát chị đọc cho nghe.

- Chị Chaeyoung ơi, tối nay chị nhớ hôn chúc em ngủ ngon nha.

- Ừ... Hả? - Chaeyoung nãy giờ vẫn mơ màng, nghe Jisoo nói xong liền tỉnh lại.

- Haha, chị đã hứa rồi đó nha! Không được nuốt lời đó.

- Haiz, được rồi. Nhưng mà không phải em đang làm toán sao? Sao lại nói nhiều như vậy chứ? - Chaeyoung biết bản thân bị gài rồi, thôi thì cãi lại chỉ tốn công mất sức.         

- Hm...em làm xong rồi, chán quá nên nói chuyện với chị cho đỡ chán nè. - Jisoo đẩy quyển tập qua cho Chaeyoung.

Chaeyoung có điểm không ngờ, cầm quyển tập lên xem. Đúng hết nè! Tuy là chỉ vài phép tính đơn giản, nhưng Khánh Vân chỉ giảng qua vài lần, không ngờ Jisoo lại nhớ, thậm chí còn làm chính xác đến vậy. Jisoo quả thật rất có tài đó!

- Em đúng là tài năng tiềm ẩn đó Jisoo!

- Haha, Chichu rất giỏi đó nha! Mẹ Chichu luôn nói là nếu không có chuyện này, thì em sẽ có thể giúp mẹ được. Em cũng không biết 'chuyện này' là chuyện gì, em có hỏi mà mẹ không trả lời. Em cũng muốn giúp mẹ mà! Phải chi không có cái 'chuyện này' thì mẹ đã đỡ cực rồi...

Chaeyoung nhìn Jisoo xoay xoay cây bút trong tay, cảm thấy thương em lẫn mẹ của em. Phải kiên cường đến nhường nào để khiến bà có thể quán xuyến được công việc, mà vẫn có thể sắp xếp để dành thời gian cho Jisoo?
     
- Chichu ngoan quá! Biết lo lắng cho mẹ nữa. Mẹ em mà biết thì chắc bà chủ sẽ hạnh phúc lắm. - Chaeyoung xoa đầu Jisoo. Đây là hành động chỉ xuất hiện gần đây, khi Jisoo làm một điều gì đó mà động được đến cảm xúc của Chaeyoung, vui hay tự hào gì đó, cô đều xoa đầu em, và Jisoo cũng rất thích mỗi khi Khánh Vân làm vậy.

[Chaesoo] [Cover] Đứa trẻ của Park Chaeyoung Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ