"Jeong tổng đúng là tuổi trẻ tài cao, tôi mời cậu một ly."
Trong phòng, Song tổng cầm chén rượu lên, kính Jeong Jihoon một chén rượu.
Jeong Jihoon cười cầm chén rượu lên, uống một hơi cạn sạch.
Trong lồng ngực Song tổng ôm lấy một tiểu minh tinh, Jeong Jihoon nhìn có chút quen mắt, có thể là đã gặp qua ở đâu đó. Trong phòng đều là những lãnh đạo có máu mặt, việc các ông bao nuôi tiểu minh tinh, đã không còn coi là điều bí mật.
"Đừng luôn dính người như vậy, một chút chuyện cũng không hiểu, đi, kính Jeong tổng một chén rượu."
Tiểu minh tinh nhìn qua có vẻ không thích ứng với loại trường hợp xã giao thế này.
Cậu ta nhìn Jeong Jihoon, Jeong Jihoon với mấy lão trung niên bụng phệ ở nơi này hoàn toàn không giống nhau, tuổi trẻ khôi ngô tuấn tú, tiểu minh tinh e lệ mà kính rượu: "Jeong tổng, tôi kính ngài một ly..."
"Ừ." Jeong Jihoon nhẹ nhàng gật đầu, uống xong rượu.
Tiểu minh tinh mặt đỏ lên tức khắc, một mỹ nam tuấn tú như vậy thật là có đốt đèn lồng cũng tìm không thấy, huống chi, còn có quyền thế.
Song tổng cười ha ha: "Jeong tổng chính là sảng khoái, nghe nói Jeong tổng coi trọng một tiểu minh tinh? Gọi là Peanut đi?"
"Gần đây tôi có đầu tư một bộ điện ảnh, vừa vặn chỉ thiếu nam chính, tôi thấy Peanut kia hình tượng cũng rất thích hợp."
Người sáng suốt ở đây vừa nghe liền biết, Song tổng đây rõ ràng là đang lấy lòng Jeong Jihoon.
"Song tổng, ngài không phải nói muốn đem vai nam chính bộ điện ảnh kia cho tôi sao?" Tiểu minh tinh trong lồng ngực Song tổng ngẩng đầu lên.
Song tổng giận tím mặt: "Ta cho cậu thiếu tài nguyên sao? Bọn ta nói chuyện cậu chen vào làm gì? Có cho phép cậu lên tiếng à?"
"Xin lỗi, Song tổng, thực xin lỗi..." Tiểu minh tinh ý thức được mình nói sai, vội vàng xin lỗi.
Song tổng che giấu gương mặt dữ tợn bên trong, bên ngoài đắp ra khuôn mặt tươi cười, bộ dạng nịnh nọt nhìn về phía Jeong Jihoon: "Jeong tổng, tiểu tình nhân này thật là phiền toái, muốn tài nguyên muốn tiền muốn xe muốn phòng ở, đúng là được voi đòi tiên."
Jeong Jihoon bỗng nhiên nghĩ tới trong nhà thỏ con, thỏ con chưa từng đòi anh bất cứ món đồ nào.
Di động bỗng rung một chút, Jeong Jihoon mở ra, thấy được Sanghyeok nhắn tin cho anh. Là một tấm hình chụp con thỏ, ngón tay trắng nõn nhẹ nhàng vuốt đầu thỏ.
"Jihoon, thỏ con thật nghe lời ."
Jeong Jihoon khóe miệng hơi nhếch lên.
"Ngày hôm qua có thoải mái không?"
Trên màn hình điện thoại thu lại biểu cảm, cách màn hình Jeong Jihoon phảng phất có thể nhìn thấy bộ dáng thiếu niên xấu hổ khuôn mặt đỏ bừng.
Anh đang muốn tắt SNS, bỗng nhiên một tin nhắn nhảy ra.
"Jihoon, Han Wangho quay phim xảy ra chuyện rồi."
![](https://img.wattpad.com/cover/375542098-288-k485809.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Choker] Bạch nguyệt quang trở về, thế thân phải làm sao?
FanfictionCP Chính: Choker Lee Sanghyeok ôm mối tình đơn phương với Jeong Jihoon suốt nhiều năm. Cuối cùng, họ cũng đến bên nhau, nhưng Lee Sanghyeok không ngờ rằng mình chỉ là kẻ thế thân cho người khác - Han Wangho, bạch nguyệt quang trong lòng Jeong Jihoo...