Chương 29

73 2 0
                                    

Chương 29

Nhậm Khinh Thu đi bên cạnh Bạch Dư Hi, nhìn khoảng cách giữa hai người.

“Nhưng mà, trong league, ta chỉ biết phải để ngươi và hài tử ở vị trí đầu tiên, cho dù có đạt quán quân hay không, kỳ thật ta cũng không sao cả.”

Bạch Dư Hi liếc nhìn nàng, giọng nói trầm lắng,

“Chỉ cần ngươi làm được yêu cầu của ta, chúng ta có thể đạt quán quân.”

“Ngươi rất tự tin sao?” Nhậm Khinh Thu cười một tiếng.

Bạch Dư Hi không đáp lại lời nàng, chỉ hừ lạnh một tiếng.

Hai người chậm rãi đi đến cửa ký túc xá của Bạch Dư Hi, Nhậm Khinh Thu nhìn bóng dáng nàng, cười hỏi,

“Trưởng quan, ngươi không mời ta vào nhà ngươi ngồi một chút sao?”

Bạch Dư Hi dừng lại trước cửa, tay cứng lại, sắc mặt không thay đổi,

“Ta cảm thấy không cần thiết…… Hôm nay đã khuya, chuyện của chúng ta cũng đã nói xong. Nếu còn có gì, ngươi có thể nói vào lúc huấn luyện ngày mai.”

Nhậm Khinh Thu nhìn Bạch Dư Hi khi nói chuyện khẽ lắc đầu, bỗng nhiên không kìm được duỗi tay xoa nhẹ đầu nàng.

“……”

Bạch Dư Hi ngẩn người trong giây lát, sau đó dùng tay gỡ bàn tay của Nhậm Khinh Thu ra khỏi đầu mình, không nói gì mà trừng mắt nhìn nàng.

—— Hung dữ quá.

“厖”

Nhậm Khinh Thu nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của Bạch Dư Hi, cảm thấy mình vừa rồi có lẽ không chỉ chạm vào một chút động vật họ mèo mà còn chạm phải điều không nên chạm vào.

—— Cái đuôi của nàng có phải là chạm vào đỉnh đầu không?

Nhậm Khinh Thu vén tay lên, cười một chút,

“Ngươi thật sự chán ghét có người chạm vào đầu mình đến vậy sao?”

“……”

Sau đó, Bạch Dư Hi như đang tự hỏi, trầm mặc vài giây, cuối cùng kết luận,

“Không phải chán ghét, chỉ là không được tùy tiện sờ.”

Nói xong, Bạch Dư Hi liền không vui mở cửa, muốn vào phòng.

Nhậm Khinh Thu cảm thấy mình nghe được điều hiếm thấy, nàng kéo cổ áo Bạch Dư Hi lại,

“Làm gì?” Bạch Dư Hi trừng mắt nhìn Nhậm Khinh Thu.

Nhậm Khinh Thu nhìn biểu tình tức giận của nàng, cười nói,

“Trưởng quan, ngươi có thể nói cho ta biết, ngươi nói cung cấp tin tức tố cụ thể là bao lâu không?”

“……”

Bạch Dư Hi dừng lại, nhìn Nhậm Khinh Thu,

“Chờ ta yêu cầu, ta sẽ kêu ngươi.”

—— Cảm giác như bị lừa vậy.

Nhậm Khinh Thu cảm thấy cổ họng khô khan, có chút muốn thở dài mà nhìn Bạch Dư Hi, “Dù sao cũng phải có thời gian chứ?”

[ BH  |  ABO | DỄ ĐỌC ]  Sau Khi Đánh Dấu Chỉ Huy OMEGANơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ