Chương 61

178 9 0
                                    

Chương 61

“Mau ngủ.”

Nhậm Khinh Thu cười tủm tỉm vỗ vỗ gối bên cạnh mình.

Cảm giác nếu không đáp ứng, người này sẽ tiếp tục lải nhải, Bạch Dư Hi nhíu mày trong bóng tối, sắc mặt có chút khó coi mà nằm xuống.

Nhậm Khinh Thu cười và kéo chăn kín mít lại.

Hai người nằm trong bóng tối một lúc, đột nhiên, Nhậm Khinh Thu thở dài, “Ta buồn ngủ quá.”

Bạch Dư Hi có chút không kiên nhẫn, “Vậy mau câm miệng rồi ngủ.”

“Ta không muốn, ta rất sợ rằng ngày mai ngươi sẽ đuổi ta đi.” Nhậm Khinh Thu bĩu môi.

“Điều đó không phải hiển nhiên sao? Ngày mai ta nhất định sẽ đuổi ngươi đi.”

Bạch Dư Hi nói với giọng lạnh nhạt, không hề có chút ấm áp nào.

—— Làm sao nàng có thể nói ra những lời như vậy? Có nghĩa là, trong cái khái niệm này, mỗi lần ta muốn ngủ chung một giường với nàng đều phải phí công như vậy sao?

Nhậm Khinh Thu bắt đầu mưu cầu tương lai cho chính mình,

“Trưởng quan, ngươi thật vô tình, ngươi có nhẫn tâm để ta một mình run rẩy trong đêm đông không?”

Bạch Dư Hi thở dài, quay người về phía Nhậm Khinh Thu, giọng điệu bình tĩnh lý trí nhưng có chút không kiên nhẫn,

“Ngươi có phòng của chính ngươi.”

“……”

Nhậm Khinh Thu nhìn nàng quay lại, không có chút nào bị chỉ trích, vẫn rất tự nhiên cười với nàng.

Nhìn nàng như vậy, Bạch Dư Hi ngây người một lúc.

Nàng nhìn chằm chằm vào mặt Nhậm Khinh Thu, im lặng hồi lâu không nói gì.

“Trưởng quan, mắt của ngươi đang nhìn ta như muốn khoét ra hai cái lỗ trên mặt ta vậy.” Nhậm Khinh Thu bật cười đầy vui vẻ.

Bạch Dư Hi nhìn Nhậm Khinh Thu với đôi mắt mở to, hừ nhẹ một tiếng như thể đang châm chọc, “Ngươi cũng không nhắm mắt.”

“Ta có nguyên do, ta thích nhìn mặt ngươi,” Nhậm Khinh Thu trả lời dứt khoát, “Còn ngươi thì sao?”

“……” Bạch Dư Hi im lặng nhìn Nhậm Khinh Thu.

“Trưởng quan, có phải ngươi thích ta hơn khi ta ngủ không?”

Bạch Dư Hi tức giận hừ một tiếng, “Không phải.”

Nhậm Khinh Thu cười như hoa nở, “À, vậy thì ngươi càng thích ta khi ta tỉnh.”

Được cái đáp án này, nàng liền lập tức ôm Bạch Dư Hi vào lòng.

—— Sao nàng lại có thể đi đến kết luận này?

“Ta không thích ngươi.” Bạch Dư Hi lập tức đẩy Nhậm Khinh Thu ra.

Nàng kiên quyết quay người lại, “Đừng có nói nhảm nữa, ta muốn ngủ.”

“Không cần sao.”

Nhưng chỉ mới xoay người một chút, Nhậm Khinh Thu đã ôm nàng trở lại, tay nàng vuốt ve tóc Bạch Dư Hi, làm cho mặt nàng áp vào xương quai xanh của mình.

[ BH  |  ABO | DỄ ĐỌC ]  Sau Khi Đánh Dấu Chỉ Huy OMEGANơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ