Chương 30
Nhậm Khinh Thu nhìn Bạch Dư Hi, yết hầu nàng hơi lăn. Nếu như người này đã biết ký túc xá của nàng, còn gì phải lo?
Mặc kệ thế nào, Nhậm Khinh Thu cảm thấy nếu nàng không kịp thời đến sân huấn luyện vào ngày mai, Bạch Dư Hi chắc chắn sẽ đến tìm nàng. Chỉ cần nghĩ đến điều đó, lưng nàng đã cảm thấy lạnh toát.
“Thế nào, không đi sao?” Bạch Dư Hi thúc giục nàng, “Ngươi còn phải về nghỉ ngơi nữa chứ?”
“……”
Nhậm Khinh Thu hít một hơi, nhưng khi nhìn thấy bụng nhỏ của Bạch Dư Hi, cuối cùng nàng chỉ có thể thở dài và đi về phía ký túc xá.
Nhậm Khinh Thu nhìn ánh trăng chiếu lên mặt Bạch Dư Hi, lông mi nàng dưới ánh sáng bạc giống như cũng bị nhuộm thành màu bạc, thật xinh đẹp.
“Trưởng quan.” Nhậm Khinh Thu nhìn vào đôi mắt nàng.
“Chuyện gì?” Bạch Dư Hi lập tức nhíu mày.
“Lần trước ta cho ngươi hoa, ngươi đã xử lý như thế nào?”
Bạch Dư Hi trầm mặc một chút rồi tiếp tục đi về phía trước, “Ném.” Giọng nói của nàng lạnh lùng.
“Ngươi thật vô tình.” Nhậm Khinh Thu cảm thấy có chút thất vọng.
Bạch Dư Hi trên mặt không có chút biểu hiện nào, “Là ngươi nói, nói muốn ta thế nào đều có thể, cho nên ta ném.”
—— Không được. Ở bên cạnh người này, ta luôn cảm thấy mình sẽ mắc lỗi.
Dù Nhậm Khinh Thu đã đoán trước điều này, nhưng nàng vẫn cảm thấy có chút thất vọng.
“…… Không chút tình cảm.” Nhậm Khinh Thu lầm bầm.
Bạch Dư Hi cau mày liếc nàng một cái, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì, chỉ hừ lạnh một tiếng.
Hai người chậm rãi đi đến trước cửa ký túc xá của Nhậm Khinh Thu, nàng cảm thấy hôm nay thật sự rất mệt mỏi, nàng đẩy cửa ký túc xá, vẫy tay với Bạch Dư Hi.
“Được rồi, trưởng quan, bây giờ ngươi biết ta ở đâu, ta gần như không có bí mật gì với ngươi, không có chỗ nào có thể chạy thoát.”
Nhậm Khinh Thu treo người trên cửa, cười bất đắc dĩ với Bạch Dư Hi, “Bây giờ có thể yên tâm chưa?”
Bạch Dư Hi ôm cánh tay, mím môi một chút, gật đầu, “Ngày mai buổi sáng 7 giờ, không cần đến trễ.”
---
Ngày hôm sau, Nhậm Khinh Thu dậy cùng giờ như hôm qua, nhưng khi ra cửa lại thấy Bạch Dư Hi đứng đó.
“Ngươi làm gì ở đây?” Nhậm Khinh Thu ngạc nhiên hỏi.
“Để ngừa ngươi đến trễ.” Bạch Dư Hi ôm tay nói.
Hôm qua nàng còn thề sẽ đến trễ, Nhậm Khinh Thu hít một hơi, biểu tình rất thương tâm, “…… Ngươi có phải hơi quá nghi ngờ về nhân cách của ta không? Ta sao có thể ở trước mặt ngươi nói không cần đến trễ mà ngay ngày hôm sau lại đến trễ?”
“Nếu là người khác, ta căn bản không cần làm vậy, nhưng ngươi thì ta cảm thấy rất cần thiết.”
Bạch Dư Hi nói với giọng điệu nghiêm túc.

BẠN ĐANG ĐỌC
[ BH | ABO | DỄ ĐỌC ] Sau Khi Đánh Dấu Chỉ Huy OMEGA
Художественная прозаTổng Chương : 119 + 1PN