Chương 38

70 3 0
                                    

Chương 38

“Trưởng quan, ngươi nên nhắm mắt.” 

Nghe Nhậm Khinh Thu nói, Bạch Dư Hi nghiêm túc nhìn nàng, “Ngươi muốn làm gì?” 

“Ngươi biết ngươi vừa rồi phải cắn người như thế nào không? Ta muốn dạy ngươi phương pháp cắn chính xác.” 

Nhậm Khinh Thu mỉm cười nhìn nàng. 

Hành động không bình thường này lại lặp lại lần thứ hai? 

—— Không thể nào. 

Bạch Dư Hi ánh mắt kiên quyết, nàng nghe Nhậm Khinh Thu nói thì lập tức nhăn mày, “Loại chuyện này không có ý nghĩa, ta sẽ không cắn ngươi nữa, ta cảm thấy chúng ta nên đi phòng y tế thì hơn.” 

“Có thể hay không làm một cách khác,” Nhậm Khinh Thu cúi gần đến lỗ tai Bạch Dư Hi, “Ngươi cắn ta, ta cũng muốn cắn ngươi, như vậy mới gọi là công bằng.” 

“Cắn người thường có ba bước, ngươi vừa rồi không làm được bước nào, cắn thật sự không có kết cấu, sau này như vậy sẽ có hại.” 

Kỳ thật Nhậm Khinh Thu không biết cắn như vậy có hại hay không, nhưng nàng biết nếu tiếp tục như vậy, chắc chắn sẽ có vấn đề. 

Bạch Dư Hi nhíu mày, cảm thấy Nhậm Khinh Thu lại bắt đầu nói những lời kỳ quặc. 

Cái này không phân biệt gì kết cấu hay không kết cấu, nàng chỉ đơn giản là phát tiết lửa giận, muốn cắn thì cắn, nếu Nhậm Khinh Thu cảm thấy đau thì càng tốt. 

Nàng nâng cằm lên, không cảm thấy mình có gì sai, cười lạnh một tiếng, cuối cùng vẫn nhìn thẳng Nhậm Khinh Thu, “Ngươi cắn người sao?” 

“Ngươi nói đi.” 

Nhậm Khinh Thu nghe xong lời này không cấm cười và nhìn chằm chằm vào cổ Bạch Dư Hi. 

Bạch Dư Hi bị ánh mắt của nàng làm cho nhớ lại những ngày gần đây, nàng luôn kêu Nhậm Khinh Thu đánh dấu mình, đó thật sự không thể xem là đau. 

—— Thôi được, tính nàng có kinh nghiệm. 

“…… Nhắm mắt đi, trưởng quan.” 

Nhậm Khinh Thu cười mỉm. 

“Ngươi ——” 

Bạch Dư Hi nhìn dấu cắn trên mặt Nhậm Khinh Thu, tưởng tượng đến ngày mai nếu hai người xuất hiện ở phòng huấn luyện thì sẽ gặp vấn đề lớn. 

“Ngươi nên cắn nhẹ một chút.” Bạch Dư Hi nhíu mày. 

“Yên tâm,” Nhậm Khinh Thu nhìn thấy vẻ mặt của nàng thì biết nàng nghĩ gì, “Ta sẽ cắn không để lại dấu vết.” 

Bạch Dư Hi đã từ bỏ suy nghĩ, nàng thật sự hối hận, dù không muốn thừa nhận mình cắn người, nhưng nàng chỉ có thể chấp nhận. 

“……” 

Nàng nhắm mắt lại, cảm thấy Nhậm Khinh Thu sắp cắn mình, cũng sẽ không nói đau. 

Nhậm Khinh Thu nhìn thấy Bạch Dư Hi nhắm mắt với vẻ mặt không kiên nhẫn, có chút bất đắc dĩ mà cười, “Trưởng quan, nhắm mắt là để cảm thụ ——” 

[ BH  |  ABO | DỄ ĐỌC ]  Sau Khi Đánh Dấu Chỉ Huy OMEGANơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ