Chương 27: Quicksilver.
Mất gần nửa tiếng để Bill và Smith dọn dẹp đống bừa bộn mà vụ nổ Void Iron để lại. Gloria đã trở về với sắc đỏ thường ngày, như thể chưa từng chứng kiến hai con người biến thành họ hàng của thợ lau ống khói.
- Đi thôi. - Bill nói sau khi đã chà xát mặt Sabata bằng một miếng vải ướt đặc biệt, để lại những vệt đỏ ửng nhưng ít ra đã sạch những vết nám. - Gặp cô Mitten nào.
Họ rời xưởng rèn trong ánh nắng ma thuật của buổi trưa Chợ Đen. Mặt dây chuyền mới được rèn lạnh dần trong túi áo Sabata, nhưng cậu vẫn có thể cảm nhận được sức mạnh kỳ lạ tỏa ra từ nó - một hỗn hợp của ký ức, xác suất, và một chút... hư không.
Khi Sabata và Bill rẽ vào con phố dẫn đến chỗ Mitten, âm thanh đầu tiên của khúc nhạc kỳ lạ bắt đầu vọng tới...
Họ gặp bà ấy ở góc phố gần tiệm rượu Ma Dwarf. Một bà lão trong bộ quần áo cũ rách ngồi bên chiếc đàn harp đã sờn - một nhạc cụ đơn giản được làm từ gỗ thường, nhưng dưới những ngón tay già nua của bà, nó lại phát ra những âm thanh kỳ diệu.
Ngón tay gầy guộc của bà lướt trên dây đàn, tạo nên một giai điệu buồn man mác - một khúc nhạc nói về nỗi cô đơn, về những mất mát, và về một tình yêu đã phai tàn theo năm tháng. Không có phép thuật nào trong tiếng đàn của bà, chỉ có sự tinh tế của một người đã dành cả đời để hiểu âm nhạc.
Bill và Sabata dừng lại trước giai điệu của bà lão. Khi đám đông tụ tập nhiều hơn, Sabata để ý thấy một chi tiết kỳ lạ - trên cổ bà, một sợi dây chuyền vàng tinh xảo lấp lánh dưới ánh sáng ma thuật của Chợ Đen. Nó nằm đó, trông thật không hợp với bộ quần áo rách rưới của bà, như một mảnh ký ức của một cuộc đời khác.
- Con thấy gì không? - Bill khẽ hỏi, giọng có chút thay đổi.
Sabata nhắm mắt lại, để khả năng đặc biệt của mình hoạt động. Và rồi... cậu thấy nó. Không phải ma thuật hay phép thuật gì, mà là những cảm xúc thuần khiết của một con người đã trải qua quá nhiều đau thương nhưng vẫn giữ được tình yêu với âm nhạc. Mỗi nốt nhạc mang theo một mảnh của tâm hồn bà - về những ngày xưa hạnh phúc, về những mất mát không thể tránh, và về sợi dây chuyền kia... một vật kỷ niệm từ một người đã không còn.
Bà lão tiếp tục chơi đàn, dường như không để ý đến những ánh mắt tò mò đang đổ dồn vào món trang sức quý giá trên cổ. Trong Chợ Đen, một món đồ như vậy thường sẽ nhanh chóng "biến mất", nhưng có gì đó trong giai điệu của bà khiến ngay cả những tên trộm vặt cũng phải dừng lại và lắng nghe.
Sabata quan sát đám đông xung quanh bằng khả năng đặc biệt của mình. Cậu có thể thấy được sự thèm muốn trong ánh mắt của vài kẻ khi họ nhìn sợi dây chuyền, nhưng rồi những cảm xúc đó tan biến khi tiếng đàn chạm đến họ. Thậm chí có một tên móc túi già - Sabata nhận ra ông ta qua vết sẹo trên má - đã lặng lẽ thả lại ví tiền vào túi nạn nhân của mình.
Nhưng rồi, một luồng ác ý khác xuất hiện - lạnh lẽo và nhanh như tia chớp.
Nó xảy ra nhanh đến mức không ai kịp phản ứng. Một vệt mờ màu xám lao qua đám đông như một cơn gió độc. Tiếng kêu bất ngờ vang lên đây đó khi ví tiền, đồng hồ và trang sức của người xem bỗng "biến mất".
BẠN ĐANG ĐỌC
Soda Crash: The Path Of The Unseen
Viễn tưởngCó năm cách chính để vận dụng Năng Lượng Nguyên Thủy. Võ giả chọn con đường của thân thể, biến cơ thể thành một lò luyện để chuyển hóa năng lượng thô thành Ki. Tu tiên giả tìm kiếm sự siêu việt qua việc thanh lọc bản thân. Pháp sư coi năng lượng như...