Edit: phuong_bchii
________________
Khi Du Văn Hi tỉnh lại, xung quanh vẫn đen kịt như cũ.
Sóng nhiệt liên tiếp khiến cả người cô đổ đầy mồ hôi lạnh, không thể tiếp tục, nhưng dựa vào khứu giác nhạy bén của sói xám, cô ý thức được mình lại trở về tòa nhà nhỏ kia.
Cùng lúc đó, bên cạnh còn truyền đến tiếng đầu ngón tay chậm rãi gõ trên mặt bàn.
"Tiểu Quân?"
Du Văn Hi chỉ cảm thấy cả người mệt mỏi, bụng căng thẳng từng đợt, ở một nơi không thể diễn tả không ngừng chảy xuôi ra ngoài.
Cô theo bản năng muốn kẹp chặt đùi, để giảm bớt phản ứng cơ thể dị thường này, lại phát hiện động tác đơn giản như vậy cô không làm được — trên cổ chân dường như bị trói cái gì đó, theo động tác của cô, tiếng xích sắt "boong boong" rung động.
Giản Quân thế mà lại trói cô lại.
"Ừ, chị, em đây."
Ngữ điệu nhẹ nhàng lại dịu dàng truyền vào trong tai, không khác gì quá khứ, nhưng cái loại cảm giác bị dã thú nhìn trộm này lại càng ngày càng nghiêm trọng không hề nghi ngờ.
Du Văn Hi cắn chặt răng, bởi vì phẫn nộ hoặc là không cách nào kiềm chế dục vọng, trong lời nói ra khỏi miệng đều mang theo âm rung, "Tại sao em lại muốn...."
"Chị à, chị là muốn hỏi cái gì?"
Sau khi mất đi thị giác, những cảm giác khác đều mãnh liệt hơn rất nhiều, Du Văn Hi rõ ràng nghe được Giản Quân nhàn nhã đi tới, sau đó hơi mở môi, thổi một hơi lên đỉnh đầu cô.
"!"
Du Văn Hi chỉ cảm thấy giống như có một dòng điện từ vị trí đó len lỏi đến khắp người, tai sói lông xù khống chế không được cuộn tròn lại, sau đó đã bị người ác liệt nhéo lên, loại trêu đùa không biết sống chết này vốn nên làm cho cô cảm thấy tức giận phẫn hận, nhưng giờ phút này, cô lại kìm lòng không được thở dốc một tiếng.
"Thật đáng yêu." Giản Quân chơi đùa.
Sau đó đầu ngón tay lạnh lẽo mà mềm mại liền từ chóp tai sói này một đường chạy tới khóe môi Du Văn Hi, Du Văn Hi theo bản năng muốn cắn vật nhỏ mạo phạm mình, nhưng quanh thân cô đã mềm nhũn vô lực, lực cắn cũng gần như không có, bởi vậy ngược lại mở ra cánh cửa thuận tiện cho chúng nó, chỉ có thể vô lực mở miệng, tùy ý chúng nó đăng đường nhập thất, không kiêng nể gì trêu đùa răng môi và đầu lưỡi càng lúc càng mẫn cảm của cô.
"Em," Du Văn Hi biết mình nên cảm thấy phẫn nộ, nhưng thân thể này lại giống như không nghe cô sai khiến, thậm chí còn hơi run rẩy, như thể đang chờ mong càng nhiều âu yếm.
"Em biết chị đang nghĩ gì." Ngữ điệu Giản Quân có vẻ thành thạo, "Chị đang nghĩ, nữ nhân xấu xa này tuyệt đối không phải là Tiểu Quân chị nuôi lớn đúng không?"
Ác liệt, nghiền ngẫm, không có ý tốt... Giản Quân, cùng hồ ly nhỏ nhãi con nhu nhược kia quả thực là cách biệt một trời một vực.
Du Văn Hi quả thật một mực hoài nghi, đại tiểu thư Giản gia trước mắt này không phải Mẫn Quân thật sự, chỉ là có một tướng mạo tương tự nàng, trái tim hoàn toàn khác muốn mượn chuyện này trêu đùa cô.
YOU ARE READING
[BHTT] [EDIT] TIỂU THƯ SÓI VÀ EM GÁI HỒ LY CỦA CÔ ẤY - TUẦN TUẦN NHIÊN
Lãng mạnTác phẩm: Tiểu Thư Sói Và Em Gái Hồ Ly Của Cô Ấy (狼小姐和她的护理妹妹) Tác giả: Tuần Tuần Nhiên (珣珣然) Nhân vật chính: Du Văn Hi (俞文希), Mẫn Quân (闵珺) Thể loại: hắc thiết bạch, yandere, ngọt văn Edit: phuong_bchii