Sáng sớm ở biển
Hơi thở mang mùi muối thoang thoảng tràn ngập trong căn phòng còn đọng lại mùi hoan ái hôm qua, Myungsoo cựa người, mở mắt nhìn chung quanh. Không gian vẫn chìm trong im lặng. Cô người tình tối qua vẫn ngủ im, không động đậy. Hắn bước xuống nhà tìm nước uống và cũng là để tìm nó. Nhưng .... Phòng ngủ, phòng khách, dưới bếp... nói tóm lại là tìm khắp nhưng không thấy đâu.
" Chẳng lẽ vừa đánh trận đầu đã thắng, cô ta bỏ đi rồi sao?"
Tu ừng ực cốc nước trong tay, hắn hí hửng nghĩ. Cùng lúc đó, Từ đằng sau, một cánh tay ôm eo hắn kèm theo mùi nước hoa sực nức cùng giọng điệu lả lơi:
- Anh.
Cô bồ của hắn đã tỉnh. Đáng nhẽ ra sau đêm qua hắn ta sẽ đá tung cô nàng ra khỏi danh sách tình ái như hắn vẫn làm với bao cô nàng tình 1 đêm khác nhưng mà dù sao, đang vui vì đuổi được cô vợ sao chổi, hắn quyết định giữ nàng lại một ngày hôm nay, coi như là ban cho cô nàng 1 ân huệ. Nghĩ vậy hắn cũng quay người lại đặt vào môi nàng một nụ hôn.
"Cạch"
Đúng lúc đó Ryan bước vào. Hắn giật mình khi nhìn thấy nó nhưng nhanh chóng ý thức được tình trạng mừng hụt của mình, hắn xiết chặt hơn người con gái trước mặt, hôn cô ta mãnh liệt hơn nữa, tay không ngừng luồn vào từng ngóc ngách đường cong trên cơ thể nàng. Cô nàng kia dù biết có người nhưng với bản tính trơ trẽn cô ta cũng không ngừng đáp trả lại. Hai người cứ quấn lấy nhau trong men tình.
Còn Ryan, nó không nói không rằng, vẫn điềm nhiên tiến vào rót một cốc café nóng rồi ngồi xuống cái bàn đối diện mà nhìn chằm chằm vào màn khoá môi mãnh liệt kia. Nó muốn xem chàng và nàng diễn được trong bao lâu.
1 phút trôi qua
Nó vẫn cứ đăm đăm vào họ không thôi
2 phút trôi qua
Vẫn cứ thế. Gương mặt vẫn cứ bình thản như một độc giả đang xem một cảnh trên phim Hàn vậy. Tuy nhiên hắn thì không thoải mí được như thế, 2 phút vừa qua hắn đã cạn kiệt oxy trong khí quản, cô nàng kia cũng đang "hấp hối" không kém. Thôi thì dù không muốn nhưng rốt cuộc hai người vẫn phải buông nhau ra.
Lúc này Ryan mới đặt tách café xuống, lại nở 1 nụ cười ngạo nghễ. Nó bước vụt qua họ. Bỗng dưng giọng nói chanh chua cất lên:
- Này, là vợ mà không biết chuẩn bị bữa sáng cho chồng sao?
Nó khựng lại,ngó nghiêng một lúc như thể chắc là cô ả nói mình.
- Tôi ư?- Chỉ tay vào bản thân.- Không biết nấu.
- Chẳng nhẽ cô không được dạy sao.- Thấy nó có vẻ ít nói, cô nàng kia được nước làm tới.
- Không. - Nó thản nhiên lắc đầu. Nhưng trong thâm tâm thì lại muôn phần khinh bỉ, lòng cười khẩy. Nó vốn ghét nhất loại người dậu đổ bìm leo, đục nước béo cò như ả
" Có, được dạy. Nhưng là dạy làm sao để bẻ cổ hai người một cách nhanh nhất ".
Hắn đứng một bên nhìn thấy nó bị cô bồ chanh chua kia bắt nạn thì cũng hả hê lắm, nhưng mà, thái độ của nó. Hắn muốn nó phải tức điên lên chứ không phải bình tĩnh như bây giờ. Chính vì vậy hắn xác định cho dù cô ả kia có làm gì quá đáng, hắn cũng không quan tâm. Miễn sao chọc giận được nó.
BẠN ĐANG ĐỌC
Hoa hồng của quỷ
FanfictionTrong lồng kính ở một nơi xa xăm Em lớn lên như một bông hoa hồng Gai góc Xinh đẹp và kiêu hãnh Nhưng cánh hoa em không nhuộm đỏ một màu nồng cháy Màu của tình yêu và bất diệt những niềm vui Trong lồng kính ở một nơi xa xăm Khi ánh nắng không...