Dù không muốn nhưng Ryan vẫn phải công nhận rằng Myungsoo là một kẻ rất biết giữ " lời hứa". Nhớ lần trước hắn ta từng đe doạ sẽ khiến cho nó sống không bằng chết, haz, cứ tưởng chỉ là nói cho đã mồm, cùng lắm là mấy trò sai vặt hay hành hạ tinh thần như kiểu kì nghỉ trăng mật ở biển nhưng ai dè... đúng là càng ngày càng cao tay.
Sau bao nhiêu ngày " nằm vùng" cực khổ cuối cùng thì chủ tịch Kim Jae Joong cũng chịu khó bước ra ngoài. Nghe nói lần kí hợp đồng này bên đối tác đã ngỏ ý muốn mời ông Jae Joong sang bên đó khảo sát nhà máy, đồng thời cũng là nghỉ ngơi luôn. Vốn là người tinh ý biết mình ở nhà sẽ làm phiền đôi trẻ (ý nói nó và hắn) nên không cần nghĩ ngợi gì nhiều, ông đã đồng ý luôn. Mặc dù lí do này hơi khập khiễng nhưng mà thôi, thế nào cũng được, nó đã thu thập đủ 5 dấu vân tay của ông Jae Joong chỉ cần 1 tuần nữa JJ sẽ khôi phục chỉnh thể bàn tay, ngài chủ tịch đi rồi, thời cơ tốt cũng đến. Nhưng mà .... Ông Jae Joong đi cũng có nghĩa là vở cơm lành canh ngọt giữa chồng và em chồng đã đến lúc hạ màn. Bây giờ mới là thời điểm khó khăn với nó.
Không phải ông bà ta có câu: Chủ vắng nhà gà mọc đuôi tôm sao. Ngày trước nó không tin ông bà ta lắm nhưng bây giờ thì tin rồi. Sau khi ba hắn đi, Myungsoo lộ nguyên hình là một tên sở khanh ăn chơi trác táng. Buổi sáng chàng đi làm, nàng đi học thì không sao, tối thì 2 anh em rủ nhau đi bar thì cũng không sao tuy nhiên đến lúc tối muộn, khi nó chuẩn bị vọt lẹ lên phòng đi ngủ thì bỗng rộ lên tiếng rú ga, tiếng hò hét, tiếng mở cửa lạch cạch, nó nhanh chóng ra ban công nhìn xuống. Trời ạ. Sao toàn xe là xe thế kia, tính cả nam lẫn nữ hơn chục người là còn ít.
" Muốn tổ chức tiệc ngủ của teengirl sao.? Cứ tiếp tục đi, tôi không quan tâm".
Nói rồi nó quay lưng vào trong. Nhưng mới đi được vài bước, nó phát hiện ra điện thoại để quên dưới phòng khách.
" Trời ạ"- Ryan tự gõ vào trán mình. " Lúc nào không quên lại quên đúng vào lúc này".
Nó định buông xuôi nhưng mà không có điện thoại thì gọi cho công chúa thế nào, liên lạc với JJ sao đây. Thôi thì bom rơi đạn lạc nó còn không sợ, sợ gì lũ " cầm thú" đó.
Nhắm mắt đưa chân, Ryan ra khỏi phòng xuống tầng dưới.Mới bước ra đến cửa, tiếng nhạc sập sình chát chúa đập vào tai nó. Cố xua đi những âm thanh kinh khủng đó, nó tiến xuống lầu. Dưới nhà lúc này không khác gì khung cảnh của 1 quán bar. Mấy cô nàng váy ngắn, áo khoe ngực, nồng nặc mùi son phấn đang nhún nhẩy bên quầy bar mini ở dưới bếp. Một anh chàng áo phông quần tụt đang bắt chuyện với Jiwon ở sofa. Hắn ngồi bên cạnh, hai tay 2 em, người thì gục vào vai, người thì ôm rồi hôn hít. Trông cũng tình tứ lắm. Mặc dù vậy đó không phải là cảnh nó quan tâm, Ryan chỉ mong mau mau tìm ra cái điện thoại rồi tót lên phòng mà thôi.
" Xem nào ....... A, uups. Kia rồi"
Hướng 10h, trên chiếc bàn nhỏ cạnh một chàng thanh niên khoảng 23, 24 tuổi khuôn mặt rắn rỏi nam tính với nước da ngăm đen mạnh mẽ, chiếc điện thoại đang nằm gọn dưới bình hoa lụa trang trí. Hít một hơi rồi phăng phăng đi đến mặc kệ xung quanh có là gì. Mọi người nhìn thấy nó xuất hiện thì lập tức ngưng tất cả việc đang làm, tập trung sự chú ý vào kẻ đang di chuyển kia. Bỏ qua tất cả, nó vẫn ngang nhiên bước tới. Hai cô ả bên Myungsoo đã buông hắn ra, lập tức đứng dậy tiến đến chặn đường tiến của nó.
![](https://img.wattpad.com/cover/62987926-288-k423827.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Hoa hồng của quỷ
FanfictionTrong lồng kính ở một nơi xa xăm Em lớn lên như một bông hoa hồng Gai góc Xinh đẹp và kiêu hãnh Nhưng cánh hoa em không nhuộm đỏ một màu nồng cháy Màu của tình yêu và bất diệt những niềm vui Trong lồng kính ở một nơi xa xăm Khi ánh nắng không...