[7] Hoàng Cung

4.4K 234 1
                                    

Những con phố đông đúc và ngập mùi pháo nối tiếp nhau, tiếng cười nói truyền khắp phố thị Thăng Long. Trẻ con mặc áo mới chạy đuổi nhau, len lỏi qua dòng người tấp nập.

Thiên Hinh chậm rãi bước đi, đưa mắt ngắm nhìn cảnh vật dân gian quá đỗi yên bình, chẳng có binh biến lục cung, chẳng có thủ đoạn đấu đá. Nàng thở dài, nếu có thể, nàng chẳng làm công chúa đâu, nàng muốn được sống bình bình yên yên trong chốn dân gian này, dù phải có lam lũ cực nhọc, cơm áo gạo tiền, vẫn tốt hơn quần thần loạn lạc, máu chảy đầu rơi...

Trần Cảnh vẫn luôn chăm chú quan sát nàng, thấy nàng im lặng, Cảnh bèn đằng hắng.

-Cô đang nghĩ gì à?

Thiên Hinh chỉ lắc đầu, nàng chỉ tay sang phía những cột tre cao lêu nghê, người bu đông nghẹt.

-Bên kia có gì mà vui thế?

-À, đánh đu đấy!

-Đánh đu?

Nàng háo hức chạy sang đó. Đánh đu là trò chơi dân gian mỗi lễ hội xuân về, nàng đã đọc qua trong sách, cũng được nghe mẫu hậu kể nghe khi nhỏ. Hẳn là rất thú vị.

Nàng chen qua dòng người đang hò reo, Trần Cảnh sợ lạc nàng vội luồn qua dòng người đuổi theo nàng. Cuối cùng hai người cũng chen được lên phía trước, ngay giữa một khoảng sân đình rất to. Trần Cảnh nhìn nàng rồi cố ra oai, lấy kiến thức của mình đem kể cho nàng. Y ghé xuống gần nàng để nàng nghe cho rõ.

-Cây đu đó gồm có trụ đu, thượng đu, tay đu và bàn đu. Bàn đu là chỗ người chơi đứng lên trên đó để đu.

Y vừa nói vừa chỉ cho nàng. Vừa lúc đó cũng có một đôi nam nữ bước lên bàn đu. Cả sân đình bây giờ ngập tiếng reo hò, ai nấy đều phấn khích. Thiên Hinh phấn khích nhìn họ, rồi nhìn những người xung quanh vỗ tay hô lớn.

Đôi nam nữ quay mặt vào nhau, dùng tay vịn thân đu, dùng sức từ đôi chân đẩy cho đu bay cao. Chẳng mấy chốc đã gần đu rất cao, rất nhịp nhàng, tiếng reo hò càng thêm phấn khích.

-Người chơi càng nhún mạnh, đu càng bay lên cao. Khi cần đu lên ngang tầm với ngọn đu là lúc đu hay nhất, người đu kết hợp nhịp nhàng nhất.

Thiên Hinh à lên rồi quan sát kết cấu thân đu, quả là thú vị.

Đôi nam nữ khi nãy rời khỏi, một nam nhân trẻ tuổi, có vẻ như là người tổ chức trò chơi, đứng lên bục thềm đình rồi nói to.

-Tiếp đến, còn ai muốn tranh tài nữa không?

Thiên Hinh vội rời khỏi dòng người, nói to không hề nao núng.

-Tôi!

Trần Cảnh tròn mắt nhìn nàng, đứng ngây ra. Cái gì? Nàng chỉ vừa biết cách chơi, nàng lại là tiểu thư đài các, lỡ có chuyện gì...Nhưng mà y đó giờ có chơi đánh đu đâu, từ khi lên Thăng Long y mới biết trò này.

-Tiểu thư, người muốn chơi một mình sao?

-Không được à?

-Nhưng phần thi đu đơn đã hết rồi, người đợi năm sau nhé.

Vẻ mặt Thiên Hinh thoáng thất vọng.

-Tôi thi cùng với nàng ấy.

Thiên Hinh lập tức quay ra sau. Trần Cảnh đã bước lên khỏi dòng người, e dè nhìn nàng, rồi nhìn cậu trai kia.

Tuyệt Thế Chiêu Hoàng [Full, Dã sử Việt] - Lý Chiêu Hoàng - ViVuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ