Mỗi khi vào thời điểm có một nhóm tân sinh bị đưa đi quân huấn, cũng là lúc các học trưởng, học tỷ cười trên sự đau khổ của người khác. Đặc biệt là các học sinh vừa lên năm hai, bọn họ mỗi ngày đều ngóng trông, chờ đợi đến ngày này, bởi vì rốt cuộc cũng đến phiên bọn hài tử lớp dưới bị ngược đãi...
Các tiền bối tình nguyện đảm nhiệm công việc đi theo, đa phần là đánh chủ ý đến xem trò vui.
Thế nhưng nếu có học trưởng, học tỷ có nhan sắc đi chung, cũng chưa chắc không thể trở thành một hồi thịnh yến thị giác***
***Ý là nhìn người đẹp tới nó mắt lun
Đường Lan Thanh vẻ mặt đưa đám hai vai mang ba lô đi theo đại đội, nàng thỉnh thoảng quay đầu lại, nhìn xem phía sau hai nữ tử xuất sắc cách mình nửa bước, trong lòng một trận uất ức. Các nàng có kỳ nghỉ lại không chịu ở nhà nghỉ ngơi, đi theo chịu khổ để làm chi a... Đã vậy vừa đến liền tận hai người, mua một tặng một cũng không có lời như vậy.
Cũng không biết học giáo nghĩ như thế nào nữa, loại này hoạt động tình nguyện đáng lý phải là hội học sinh đến, đến làm chi phải liên lụy đến đoàn ủy bên kia a.
Nguyên nhân làm Đường Lan Thanh ai oán như vậy là bởi vì đi theo đại đội tham gia quân huấn lần này có hai nữ tử, một người là đoàn ủy bí thư Cố Hoài Cẩn cùng đoàn ủy phó bí thư Diệp Hoan.
Cố Hoài Cẩn thấy tiểu tử ở phía trước từ khi cùng các nàng chạm mặt thần kinh liền trở nên bất thường, có chút không rõ vì sao dáng vẻ của nàng giống như hận không thể cẩn thận từng ly từng tí. Cố Hoài Cẩn nhàn nhạt mở miệng hỏi "Làm sao vậy?"
Đường Lan Thanh quay người, lập tức lắc đầu một cái, nàng giờ khắc này thật giống như người câm ăn hoàng liên, có khổ mà nói không được.
Nàng cũng không thể nào trực tiếp nói "ngươi đi theo làm ta rất câu nệ" như vậy được.
Tiểu chuyển động giữa các nàng đúng lúc rơi vào trong mắt một nữ sinh gần đó, nàng đi bước nhỏ tới gần Đường Lan Thanh, âm thanh mang theo chút hờn dỗi "ngươi là thể dục sinh đi, ta cũng vậy."
Đột nhiên xuất hiện một âm thanh khác chui là màng nhĩ, chẳng hiểu vì sao âm thanh của nàng khiến Đường Lan Thanh cả người không được tự nhiên, luôn có cảm giác chán ghét. Nàng không dấu vết kéo khoảng cách của hai người, sau đó nói "ừm."
Đường Lan Thanh thờ ơ trả lời như vậy làm nàng kia có chút không vui, con ngươi co rút lại, sau đó khôi phục lại bình thường "ta tên Vệ Tinh, lớp 10A1."
"10A1, Đường Lan Thanh" Vệ Tinh? Vị Tinh***... Cha mẹ của nàng lấy tên cho này cho nàng cũng thật kì diệu... Đường Lan Thanh chỉ nói thầm trong lòng, suy nghĩ này tuyệt đối không thể đối phương biết được, bằng không hậu quả thật đáng lo.
***Chỗ này ta cũng không hiểu (TT)
"Hoá ra là đồng học cùng lớp, bởi vì ngày thông báo bị sốt, sợ truyền nhiễm cho các đồng học khác nên không đến, vì vậy ta hiện tại một đồng học cũng không nhận thức." Dứt lời, Vệ Tinh biểu tình rất là thất lạc, phảng phất giống như bỏ qua sự kiện gì trọng đại vậy."
BẠN ĐANG ĐỌC
[BH] [Edit] Yêu, Hảo Xảo
HumorMang theo một đoạn ký ức 10 năm sau, trở lại 10 năm trước. Nàng muốn bắt đầu lại một lần nữa sao? Nàng dùng những gì nàng trải qua mang theo người nàng yêu tránh thoát một hồi lại một hồi nguy cơ. Thế như nhận được chỉ có nghi vấn cùng cãi vả. Đán...