Cố Hoài Cẩn vừa bước vào dinh thự, quản gia liền cung kính tiến lên tiếp đón, thanh âm không lớn nhưng mang theo lo lắng "đại tiểu thư..."
Nhìn dáng vẻ muốn nói lại thôi của quản gia, lại đặc biệt đứng ở cửa chờ chính mình trở về, khẳng định chuyện này cùng nàng ra ngoài có quan hệ. Cố Hoài Cẩn dò xét một lần, không thấy người khác mới vung tay cùng hắn vào nhà, trong phòng khách cũng không thấy người nào, quét mắt nhìn về phòng ngủ chính mình, cũng không có để Vương quản gia tiến vào phòng ngủ của mình nói chuyện, nói thế nào nàng cũng là thiếu nữ chưa lấy chồng, để một nam nhân vào phòng nếu truyền ra ngoài, tóm lại là không tốt, "Vương thúc có chuyện gì liền nói đi."
Vương quản gia dù sao cũng là ở Cố gia phụng dưỡng mấy chục năm lão quản gia, hắn đầu tiên cẩn thận từng li từng tí quan sát bốn phía phòng ngừa "tai vách mạch rừng" lại thấy đại tiểu thư sau khi nhìn thấy bộ bình tĩnh thận trọng của hắn, vẫn bình tĩnh, không chút hoang mang dáng dấp tựa như phu nhân, hắn cũng chậm rãi nói "đại tiểu thư gần đây làm việc động tĩnh nhỏ chút vẫn tốt hơn."
Nói xong, quản gia thấy đại tiểu thư tiến vào trạng thái trầm tư liền không lên tiếng quấy rối, đáy mắt xẹt qua một tia nhu hòa, đại tiểu thư quả nhiên là con gái của phu nhân, hai người động tác suy tư quả thực là một khuôn mẫu khắc ra, tần suất năm ngón tay gõ trên sô pha cũng cực kỳ tương tự.
"Muốn nói chuyện gì?" Cố Hoài Cẩn tất nhiên là biết chuyện nàng bị giám sát, nhất cử nhất động của nàng đều là do Vương quản gia báo cáo cho Cố mẫu, nếu như hắn thành thật báo cáo hết thảy, thì bây giờ cũng không cần hốt hoảng canh ở cửa chờ chính mình như vậy.
"Khách trọ cùng bằng hữu phát sinh tranh chấp, bị đại tiểu thư kéo trở về nhà" đáy mắt toát ra nồng nặc ý tứ khen ngợi, Vương quản gia vừa hé ra một ít, đại tiểu thư đã nghĩ đến nội dung bên trong.
"Làm phiền Vương thúc bận tâm ." Cố Hoài Cẩn thu ngón tay lại, khép tay lại đặt ở trên đùi, trên mặt hiện lên một mảnh ôn hòa. Vương thúc thiên vị nàng tất nhiên nhìn ở trong mắt, còn xuất phát từ mục đích gì hoặc là nguyên nhân gì mới che chở nàng, chuyện này chỉ có thể đặt ở đáy lòng chậm rãi nghiên cứu. Dù sao tất cả mọi người đều không phải ai cũng giống như Đường Lan Thanh
Nhớ tới người lúc thì ngốc nghếch lúc thì bá đạo, sau đó chính mình trong đầu lại xuất hiện khuôn mặt thanh tú kia không thể xoá đi. Hôm nay dĩ nhiên còn đối với nàng làm ra việc như vậy...
Làm chuyện khiến người mặt đỏ tai hồng! Cố Hoài Cẩn con ngươi vốn bình lãnh đạm, lại hiện lên một vòng gợn sóng. Nhớ tới khi nãy xúc cảm, thân thể có chút mềm yếu mệt mỏi, bên trong con ngươi nổi lên hơi nước.
Cũng may là nàng ngồi dựa vào ghế sa lon, dáng vẻ trấn định không lộ ra một chút kẽ hở, mà Vương quản gia cũng là cung kính đứng phía sau ghê sô pha, tất nhiên cũng không cách nào phát hiện nàng thất thố, hắn cười nói "là phận sự của ta."
"Ta mẹ đâu?" Cố Hoài Cẩn sau khi vào cửa đặc biệt chú ý đến kệ giầy ở cửa, bởi vì phát hiện không có giày Cố mẫu, nên mới ngồi ở phòng khách. Nàng không có ngu dốt đến mức ở địa phương có thể bị Cố mẫu bắt gặp bất kỳ lúc nào, mà thoải mái thảo luận sự tình như vậy.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BH] [Edit] Yêu, Hảo Xảo
HumorMang theo một đoạn ký ức 10 năm sau, trở lại 10 năm trước. Nàng muốn bắt đầu lại một lần nữa sao? Nàng dùng những gì nàng trải qua mang theo người nàng yêu tránh thoát một hồi lại một hồi nguy cơ. Thế như nhận được chỉ có nghi vấn cùng cãi vả. Đán...