Chương 18

379 41 8
                                    

Kyungsoo ăn đến miếng bánh macaron thứ ba thì điện thoại trong túi khẽ rung.

- Thật xin lỗi, tôi nghe điện thoại một chút. Kyungsoo giơ điện thoại về phía Chanyeol, sau đó ngại ngùng đi ra chỗ khác.

Chanyeol một thoáng lướt qua vẫn thấy rất rõ, người gọi đến là Jong In.

- Em nghe đây ạ.

- Em về nhà chưa?

- A, em đang đi ăn tối cùng với giám đốc. Kyungsoo hồn nhiên trả lời, vì cậu nghĩ chuyện này vốn dĩ không hề quan trọng.

Theo như lời Chanyeol nói, sự thông minh của Kyungsoo đã dồn hết vào công việc và những con số, nên về phương diện cuộc sống, Kyungsoo hoàn toàn không biết gì, không suy nghĩ gì nhiều. Người khác nói 1, cậu chả buồn nghĩ đến 2. Người ta bảo đi hướng đông là tốt, cậu cũng không cần suy nghĩ liệu hướng tây có thể đi được không liền đi theo.

Bởi thế, việc Chanyeol mời cậu đi ăn vì không muốn mang tiếng ngược đãi nhân viên, cậu liền lập tức cho là như vậy. Không hề nghĩ đến trong vô vàn nhân viên tăng ca, tại sao chỉ mỗi cậu được hưởng ưu đãi, mời nhân viên đi ăn một bữa, mà số tiền dành cho bữa ăn ấy gần bằng một tháng tiền lương của người dân lao động.

Vâng, bé ngoan là hoàn toàn không hề nghĩ nhiều đến như vậy. Cho ăn thì cứ ăn thôi.

Chỉ số IQ của Kyungsoo có thể cao, nhưng chỉ số EQ khẳng định là số âm.

Jong In nghe Kyungsoo nói thế thì thoáng ngạc nhiên, sếp tổng sao lại có thể đi ăn cùng cấp dưới, hơn nữa, mối quan hệ giữa Chanyeol và Kyungsoo không thân thiết đến mức có thể cùng nhau dùng bữa như vậy.

- Vậy đã ăn gần xong chưa?

- Xong rồi a, em đang dùng tráng miệng.

- Ăn xong có cần anh đến đón không?

- Không cần đâu ạ, em đi xe buýt về được rồi.

- Về đến nhà thì gọi cho anh.

Kyungsoo "dạ" một tiếng xong tắt máy. Phía bên kia, Jong In mở bao thuốc, lấy ra một điếu đưa lên miệng.

Khác hẳn với Chanyeol, lúc Chanyeol hút thuốc mang theo chút lười biếng, vụng về nhưng kèm theo đó là sự quyến rũ khó tả, khuôn mặt vì khói thuốc mơ màng mà thả lỏng, mắt nhắm nghiền tận hưởng một chút ấm nóng do khói thuốc mang lại.

Còn Jong In, tay kẹp chặt điếu thuốc trên miệng, đôi chân mày khẽ cau lên, mi tâm nhíu chặt, khói thuốc bay xung quanh khiến khuôn mặt điển trai ấy thêm một tầng lạnh lùng, tàn khốc, bất giác làm người khác phải run lên... vì sợ.

Người đem tâm tình thả trôi trong làn khói trắng

Người biến những làn khói trắng thành dây xích cột chặt mọi tâm tình

Hắn hút thuốc khi tâm trạng thoải mái, thư giãn

Anh hút thuốc vì trong lòng có nhiều ngổn ngang, suy tính

Anh và hắn, là hai thái cực hoàn toàn trái ngược

Điểm giống nhau duy nhất, đó chính là cùng đem lòng yêu thương một người

[Longfic] [Chansoo] [Kaisoo] CHỈ BỞI VÌ YÊUNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ