Chương 66

336 31 6
                                    

- Cậu làm gì ở đây thế?

YiFan có phần khó hiểu nhìn Kyungsoo đang co ro ngồi trước mái hiên nhà Chanyeol. Trông bộ dạng ướt sũng của cậu, YiFan bất chợt lại nhớ đến Chanyeol, cũng là cái kiểu nhìn vào thế nào cũng thấy đáng thương và đau lòng như vậy.

Kyungsoo loạng choạng đứng dậy, níu lấy tay áo YiFan, chỉ kịp thì thầm câu: Tôi sai rồi, thì liền ngất xỉu. YiFan ôm người trong lòng mà tưởng chừng như đang ôm lấy lò than, anh chẳng kịp suy nghĩ gì nhiều, vội vàng bế thốc Kyungsoo vào nhà.

YiFan, kiếp trước hẳn là mắc nợ Chanyeol cùng Kyungsoo đi.

....

- Ưm... Kyungsoo choàng tỉnh, phát hiện cả người được quấn thành một cục bông, trong lòng bỗng nhiên trở nên ấm áp, vì hiện tại... Kyungsoo đang nằm trên giường của Chanyeol.

- A... Có chút thất thần nhìn ra phía cửa, YiFan từ tốn bưng tô cháo còn bốc khói nghi ngút vào cho cậu. Kyungsoo liền cảm thấy khó xử, hơn hết nữa, quần áo trên người cũng đã được thay mới.

Trông thấy Kyungsoo mặt đỏ tai hồng, YiFan đặt nhẹ tô cháo xuống đầu giường, âm trầm lên tiếng giải thích:

- Đừng hiểu lầm, tôi là nhắm mắt không dám mở ra dù chỉ một giây. Vừa nói vừa thổi tô cháo cho nguội bớt rồi đưa sang cho Kyungsoo.

- Tôi đâu có nói gì, với lại, hai thằng đàn ông thì có gì phải ngại. Nhận lấy tô cháo, Kyungsoo vừa đưa lên miệng một muỗng đầy vừa thong thả trả lời.

- Cậu thì không sao, nhưng nếu để Chanyeol biết được, tôi thật không dám nghĩ đến hậu quả.

Vừa nghe đến cái tên ấy, Kyungsoo liền gạt hẳn tô cháo sang một bên, ngượng ngùng đan hai tay vào nhau, mắt không dám nhìn thẳng YiFan, muốn hỏi điều gì đó nhưng rồi lại thôi.

- Anh... Vừa đi đâu về nên ghé ngang đây sao?

- Tôi đi thăm Chanyeol, nó bảo tôi thỉnh thoảng sang đây quét dọn giúp nó. Nó không muốn khi trở về, đâu đâu cũng có một tầng bụi dày như ngôi nhà hoang.

Kyungsoo nghiêng đầu, môi trái tim dẫu ra tựa như đang có suy nghĩ. YiFan dưới ánh đèn ngủ trông thấy gò má Kyungsoo có chút ửng hồng thì cổ họng bỗng dưng khô khốc. Tiểu bạch thỏ này, quả thật là khinh suất a, kiểu này ra đường thế nào cũng sẽ bị dụ đi mất.

- Còn cậu, sang đây làm gì?

- Tôi... Kyungsoo lúng túng không biết giải thích thế nào, YiFan thấy cậu như vậy, thật khiến người ta muốn khi dễ a.

- Cậu nhớ Chanyeol sao? YiFan hạ thấp giọng, như có như không ngồi xuống bên cạnh Kyungsoo, thích thú quan sát sự biến đổi trên khuôn mặt phấn nộn của cậu.

- Không có, anh... Tôi có chuyện muốn nói. Kyungsoo cảnh giác lùi ra xa, YiFan ngược lại càng tiến gần hơn nữa, đến khi lưng Kyungsoo đụng phải thành giường, chóp mũi hai người gần nhau chạm vào nhau, anh mới buông giọng cười lớn.

- Nhóc con này, đùa thật vui. Cậu nghĩ tôi có ý đồ với cậu sao? Tôi không phải loại người bỉ ổi thối tha như vậy. Người trân quý của bạn mình, tôi tuyệt đối không bao giờ động đến.

[Longfic] [Chansoo] [Kaisoo] CHỈ BỞI VÌ YÊUNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ