Cánh cửa phòng khép chặt, Tiffany ngồi tựa lưng mệt mỏi trên tấm ghế dài với hai chân gác lên cái bàn trước mặt, tiếng thở dài làm cô thư kí đứng bên cạnh cũng cảm thấy mệt lây. Đã là một ngày dài, quá dài là đằng khác khi mà công việc liên tục cứ thay phiên nhau mà chồng chất một đống trước mặt, cứ sau mỗi chồng hồ sơ kí xong thì cô thư kí lại đặt lên bàn một chồng khác cao chót vót.
"Cô Lee, chúng ta dừng lại ở đây đi. Cô có thể gửi đống hồ sơ còn lại tới căn hộ của tôi, tôi sẽ xem xét chúng tối nay rồi nhờ tài xế đưa về lại cho cô." Tiffany nói trong khi hai tay dụi mắt cay xè.
"Vâng tôi hiểu rồi chủ tịch. À mà còn nữa..."
Nàng cau mày, thật tình bây giờ mà còn có việc gì khác nữa thì bực mình lắm, vì cơn buồn ngủ đã kéo đến rồi, đầu óc cũng không còn đủ tỉnh táo mà để giải quyết bất kì việc gì nữa.
"Cô nói đi."
"Kim Taeyeon đợi chủ tịch ở dưới sảnh chính đã hơn 4 tiếng đồng hồ."
"Tại sao cô không báo cho tôi trước mà lại để tận bây giờ?!!" Nàng bực bội, lòng mong mỏi gặp cậu ấy đã mấy ngày rồi.
"Cô ấy bảo sẽ đợi khi nào chủ tịch xong công việc thì sẽ lên."
"Cô mời Taeyeon-nim vào đây cho tôi."
"Vâng ạ"
Nói đoạn cô Lee cúi đầu rồi rời khỏi phòng. Tiffany ngồi lại trang điểm gương mặt có phần hốc hác của mình một chút vì nàng luôn muốn mình đẹp nhất trong mắt của Taeyeon, nàng nhớ cậu, đã hơn một tuần, vì công việc bận rịu rồi những cuộc họp gấp, mà Fany cũng không thể nào rời khỏi công ty tuỳ hứng được....nhưng nàng có nghĩ rằng, Taeyeon đang cố tránh mặt nàng.
Tiếng cửa vặn khoá làm Tiffany không lạc lõng trong suy nghĩ nữa, ánh nhìn của nàng lúc này đang dán chặt lên con người đang đứng trước cửa với một hộp sữa dâu giấy cùng nụ cười trẻ con đáng yêu.
"Fany-ahhh, em có nhớ Tae không?" Gãi gãi đầu.
Nàng đứng bật khỏi ghế và lao tới đối phương với tốc độ tên lửa rồi ôm chặt lấy cậu, trong vòng tay của mình. Taeyeon đáp lại bằng một cái ôm chặt, đôi chân cậu rón rén nhón lên để có thể ngửi được mùi thơm ngọt ngào của mái tóc bồng bềnh ấy.
"Cho em này." Taeyeon đưa cho Fany hộp sữa.
"Em có phải là con nít đâu mà hết chuyện mua sữa tặng."
"Thư kí Lee nói em bận rộn công việc nhiều lắm. Tae không dám làm phiền em nhưng sẽ hứa dẫn em đi ăn bù nhé."
Tifany nhìn cậu bằng ánh mắt nghi ngờ, lần đầu tiên từ lúc biết nhau, nàng đang tự hỏi rằng, liệu những lời từ miệng Taeyeon nói ra có đều là sự thật?
Im lặng.
Taeyeon cười, đẩy nàng về lại bàn làm việc.
"Em làm việc tiếp nhé, Tae chỉ ngồi đây ngắm em thôi."
Rồi đi về phía bộ ghế sofa trước mặt ngồi xuống, hai tay chống lên cằm nhìn.
Thời gian trôi qua trong im lặng, chỉ có tiếng rột rẹt của đầu viết hoặc là tiếng lật trang giấy.

BẠN ĐANG ĐỌC
[LONGFIC] Nhớ Mãi Không Quên
RomanceUPDATE: COMPLETED ~ Có lẽ nếu mà từ lúc đầu ai ai cũng bỏ rơi Tae, thì mỗi lần Tae quay lại tìm em, có lẽ em đã có thể ghét Taeyeon, dù có là một ít hay là nhiều đi chăng nữa, Tae sẽ lại quay về, phải, cứ như thế, cho đến lúc cuối, khi không còn có...