*****
Tụ hội của Bạch Bái tới mười giờ liền chấm dứt, anh đều chuẩn bị sẵn một phần quà cho nhóm tân khách, trong đó hạnh phúc nhất chính là cô nàng fan hâm mộ kia, không chỉ được quan sát một ván bài thượng lương mà còn có cơ hội chụp hình với rất nhiều ngôi sao, còn cả quyển sổ lưu niệm có chữ kí của Bạch Bái, quả thực là thắng lợi trở về.
Buổi tụ họp này cũng làm Tề Dịch nổi danh một trận, không ít người nhớ kỹ tên cậu.
Nhóm Vinh Trinh lưu lại khách sạn, Lục Trạch bảo người trong nhà mang chai Rothschild tới, cùng mọi người thưởng thức một phen.
“Ha ha ha, Tề Dịch, lần này tôi thực sự tâm phục khẩu phục rồi.” Vinh Trinh cụng ly với Tề Dịch, khen ngợi: “Về sau không dám bàn luận ‘đổ kỹ’ với cậu nữa a.”
Tề Dịch cười cười không nói gì.
“Tuy không thể thấy Vinh thiếu thua tiền, bất quá có thể đè nát nhuệ khí của Kha thiếu Uy thì cũng không tệ, cái loại tính cách của anh ta thật sự là làm người ta không thích nổi.” Khóe miệng Lục Trạch nhếch lên, nhìn Vinh Trinh nói: “Bất quá Vinh thiếu, chi phí hôm nay của cậu Bạch, hẳn phải do cậu phụ trách a?”
“Không thành vấn đề.” Vinh Trinh một ngụm đáp ứng.
Bạch Bái cười nói: “Vậy cám ơn Vinh thiếu.”
Vinh Trinh nhìn về phía Tề Dịch, đang định nói gì đó thì thấy Ân Thứ ngồi bên người Tề Dịch, đưa tay rót rượu cho cậu, ánh mắt kia động tác kia không có điểm nào không lộ ra cưng chiều, hoàn toàn có cái nhìn mới về người đàn ông này. Hai bọn họ là đùa hay thật vậy a?
Tề Dịch ngửi hương rượu, tựa hồ có chút hưởng thụ, chỉ là hai gò má ửng đỏ, ánh mắt mông lung, thoạt nhìn tửu lượng cũng không quá tốt.
Ân Thứ một tay giơ ly rượu, tay kia ôm lấy thắt lưng Tề Dịch, im lặng bảo hộ.
Khương Hiên không mấy hứng thú với rượu đỏ, liền mở mấy chai rượu trắng khác, không ngừng rủ rê mọi người cạn ly.
Lục Trạch ghét bỏ nói: “Rượu ngon hiếm có lại bị kẻ thiếu hiểu biết như cậu xem thường.”
“Hừ, rượu đỏ sao đủ vị như rượu trắng chứ?” Khương Hiên rót một ly cho Tề Dịch, nói: “Đây, Tề Dịch, tôi kính cậu một ly.”
Tề Dịch mỉm cười tiếp nhận, uống cạn. Mấy người đều trầm trồ khen ngợi, lại rót đầy ly cho cậu.
Ân Thứ trầm giọng nói: “Uống ít thôi, cẩn thận say.”
“Uống say thì có sao đâu chứ?” Khương Hiên cười nói: “Ân tổng không ngại lưu tụi này lại khách sạn một đêm đi?”
“Ừ, tùy ý các người.” Ai thèm quản đám người này chứ?
“Một khi đã vậy thì còn lo lắng gì nữa? Đến Tề Dịch, lại thêm một ly.” Khương Hiên lại rót đầy ly.
Tề Dịch cũng không cự tuyệt, nâng ly uống cạn. Hôm nay cậu chính là muốn ‘say’, để tiện cho Ân Thứ ‘ra tay’. Cậu muốn làm lại một lần, chứng minh phán đoán của mình. Nhưng cậu không thể lấy danh nghĩa yêu đương được, nếu xác định làm tình với Ân Thứ sẽ ảnh hưởng tới tuổi thọ, như vậy cậu có thể quy vào lí do say rượu, để hai người quay lại quan hệ bằng hữu, không tới mức không còn đường lui.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM] Boss, hạnh vận lai tập
General Fictionnguồn :https://sachobangly.wordpress.com/32-2/boss-hanh-van-lai-tap/ Thể loại: cường cường, nghiệp giới tinh anh, ấm áp, thần quái, hiện đại Nguồn: VNsharing Edit: Cáo - Beta: Rồng Truyện còn một cái tên khác là 'Một Vạn Phương Thức Ở Cùng Ông Trùm...