Chương 23: Nước chảy mây trôi

970 18 11
                                    


Thuyền hoa náo loạn, nhạc sư và ca kĩ bốn bề nhốn nháo. Dải lụa đầy màu sắc của ca kĩ Yên Chi Nô trói chặt lấy tay chân Mộ Dung Cẩm Y, thiếu nữ áo tím, "Hồ" Tử Vận Y của Ly Thiên giáo ở bên cạnh cũng đang phóng ngân châm tẩm độc vào mắt hắn.

Khi ngân châm cách Mộ Dung Cẩm Y chỉ có 0.1 mm, hắn vẫn đang không động đậy được bỗng làm một hành động cả đời đắc ý nhất. Chỉ thấy hắn nở nụ cười nhạt, vận hết nội công, há miệng đề khí, dùng sức thổi vào ngân châm. Xin đừng xem thường động tác này, đây chính là Xuy ngưu* thần công đã thất truyền trong giang hồ từ lâu, tên đúng như thật, ngay cả con trâu cũng có thể thổi bay được huống hồ gì một ngân châm nhỏ bé. Ngân châm đó lập tức chuyển hướng, bay về phía Tử Vận Y đang không kịp đề phòng, nguy hiểm quét qua tóc nàng.

*Xuy ngưu: nghĩa đen là Thổi con trâu, nghĩa bóng là Nói dóc =.=

Tử Vận Y thoát nạn hoa dung thất sắc hoàn hồn, nhìn lại Mộ Dung Cẩm Y thì hắn đã vận khí làm đứt các dải lụa cột chặt mình. Yên Chi Nô cũng cả kinh, dải lụa ngũ sắc của nàng không phải là dải lụa thông thường, đao kiếm bình thường muốn chém đứt cũng không dễ, còn Mộ Dung Cẩm Y lại có thể nhẹ nhàng xé đứt như vậy. Nàng nhảy đến bên cạnh Tử Vận Y thấp giọng hỏi: "Đại tỷ, làm sao đây?"

Tử Vận Y lòng cũng không tránh khỏi hoảng sợ, trong Thất sát, võ công của Hồ môn là thấp nhất, bởi vậy trong các hành động thích sát, giáo chúng Hồ môn đa phần là yểm trợ. Nếu là người bình thường thì vừa rồi màn phối hợp không một kẽ hở của nàng và Yên Chi Nô đã thành công từ lâu, nhưng nàng không ngờ Mộ Dung Cẩm Y lại lợi hại đến vậy. Nhớ lại lúc đầu Phụng Mạch Mạch từng cảnh cáo rằng Mộ Dung Cẩm Y trông có vẻ phóng đãng nhưng thực ra thâm tàng bất lộ, không thể sơ suất, quả nhiên là mình đã khinh địch rồi.

Nghĩ đến đây Tử Vận Y nghiến răng ra lệnh: "Lui." Rồi cùng Yên Chi Nô nhảy về phía cửa thuyền.

Mộ Dung Cẩm Y cũng không đuổi theo, chỉ cười nhạt nhìn hai người vội vã trốn chạy rồi đột nhiên đưa tay nhẹ đánh vài cái, cửa thuyền lập tức có thêm mấy bóng người, chính là mấy nhạc sư và ca kĩ vừa rồi trốn chạy, trên tay họ đều có đao kiếm, có người còn mang cung, tất cả nhằm vào Tử Vận Y và Yên Chi Nô, phong tỏa đường trốn thoát của hai người.

Tử Vận Y và Yên Chi Nô quay người nhìn về phía Mộ Dung Cẩm Y đã chuẩn bị kĩ càng. Hắn trấn tĩnh nhìn hai người, "Ta đã gặp Phụng của Ly Thiên thất sát rồi, không biết hai vị là thần thánh phương nào?"

Tử Vận Y không đáp, nàng thấy trước mắt không còn đường lui, chỉ đành liều mạng một phen, vậy là rút ngọn roi dài giấu trong áo ra liếc nhìn Yên Chi Nô rồi cùng nhau xông về phía Mộ Dung Cẩm Y. Đánh nhau một hồi, Mộ Dung Cẩm Y múa dải lụa bị đứt trong tay thành một thanh đao sắc bén vây lấy hai người, còn Tử Vận Y và Yên Chi Nô mồ hôi ướt đẫm vất vả chống đỡ.

Yên Chi Nô bị dải lụa trong tay Mộ Dung Cẩm Y đâm vào ngực, ngã mạnh trên mặt đất, nàng khẽ vận khí muốn đứng dậy nhưng cảm thấy khí huyết dâng trào, vô cùng đau đớn. Bỗng nhiên mắt hoa lên, một thân ảnh màu tím cũng ngã xuống bên cạnh mình, Yên Chi Nô vội vàng đỡ Tử Vận Y bị đánh bại, nóng lòng hỏi: "Đại tỷ, tỷ sao rồi?"

Tường Phong truyền kì - Quyển 1: Giang Nam dẫn (Full) - Già Lăng Công TửNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ