Chương 12: Khách lạ người quen (1)

72 3 0
                                    

Lúc bấy giờ linh hồn người chết không có chỗ về nên vẫn ở lại trần gian quấy hại người sống. Thấy thế, Ngọc Hoàng liền ra lệnh Địa Mẫu phong nàng làm vị thần cai quản âm phủ, thu nhận những cô hồn này. Đó cũng là lần gặp đầu tiên sau bao nhiêu ngàn năm Địa Mẫu rời Thiên Đình. Lúc đó, Ngọc Hoàng còn hỏi nàng tại sao lại chọn công việc suốt ngày chỉ đối mặt với người chết này, Địa Mẫu rất có phong độ, lạnh lùng trả lời: "Người chết rồi đôi khi còn có tình nghĩa hơn người sống."

Địa Mẫu là người đặt ra những hình phạt dưới Địa Phủ và trở thành người phân xử công tội của các linh hồn, còn lũ quỷ của nàng thì trở thành người thi hành án. Người sinh ra và chết đi ngày càng nhiều làm cho Địa Mẫu giải quyết không xuể. Địa Mẫu thông minh chọn ra chín linh hồn con người, phong cho họ làm Địa Vương để thực hiện công việc phán xét.

Tương tự như quy luật trần gian, mang theo oán niệm, linh hồn cũng có thể tập hợp với nhau khởi nghĩa. Địa Mẫu thừa sức dẹp yên vụ này, lũ quỷ nhanh chóng sợ hãi, muốn hàng như không hàng được. Vì bảo toàn lực lượng, chúng mang đến cho nàng hai con người kỳ lạ. Người nam kể vanh vách tất cả mọi chuyện như thể anh ta đã từng sống cuộc đời của tất cả mọi sinh vật sống, còn người nữ thì không nhớ bất cứ điều gì.

Dù cố gắng đến đâu Địa Mẫu cũng không thể biết được thân thế thật sự của hai con người này. Cảm thấy điều này rất thú vị, nàng bèn phong cho người nam làm Chuyển Luân Vương cai quản việc đầu thai hợp sức cùng chín vị Địa Vương kia trở thành Thập Điện Diêm Vương. Còn người nữ gọi là Thần Mạnh Bà đảm nhận công việc khiến linh hồn quên hết tất cả mọi việc trước khi được đầu thai. Kể từ đó sinh tử luân hồi bắt đầu.

- Vậy là cuối cùng, Địa Mẫu trở thành người đứng đầu Thập Điện Diêm Vương. Thập Điện Diêm Vương có đẹp trai không? Một người phụ nữ có dưới trướng một đống đàn ông chắc cuộc sống hưởng thụ lắm. Bà ta chắc con cháu đầy đàn nhỉ?

- Không. Địa Mẫu là người đàng hoàng, không hề có con.

Hoài Ly liếc xéo Hằng Nga. Cô ta hứ một cái rồi xoay đi. Không quá khó để Hằng Nga biết thông tin của Hoài Ly. Nếu gây chiến với cô thì cũng không có lợi ích gì, lại còn chọc giận Trần Thạch. Nhưng đi trên đường, không hề thấy bọn họ tỏ ra thân mật như vợ chồng gì. Hoặc là tính tình Đại tướng quân ngày thường lạnh nhạt, hoặc là... bọn họ căn bản chẳng có mối quan hệ gì cả.

Dựa theo trực giác phụ nữ là vậy, Hằng Nga cười mỉm. Tưởng tượng một khi chuyện này bị phơi bày thì Thiên Đình khó coi đến mức nào. Hoài Ly hồn nhiên không biết, cô chỉ biết Địa Mẫu rất được tôn kính ở Địa Phủ. Nên cho dù bọn họ có là người trên trời thì nhập gia tùy tục, không được ăn nói bậy bạ.

Câu chuyện truyền thuyết dẫn dắt họ nhanh chóng xuống Địa Phủ. Đường phố hôm nay vô cùng náo nhiệt. Bình thường lễ hội sẽ được tổ chức ba ngày, nhưng vì công việc luôn liên tục nên bên trong cung điện chỉ tổ chức hai ngày. Nếu trên Thiên Đình luôn rực sáng thì ở dưới Địa Phủ luôn là một mảng tối mù.

Chỉ riêng Địa cung là được chạm khắc bằng đá quý tinh xảo sáng rực. Bên trong thì cũng chẳng hề kém cạnh Thiên cung, nên người khó tính như Hằng Nga cũng không hề bắt bẻ. Đến trước cổng thì bọn họ bị hai người Đầu Trâu, Mặt Ngựa ngăn lại. Bọn họ chính là thị vệ gác cổng Địa cung, cận vệ của Địa Mẫu.

[Full] Em là linh mục, tôi là quỷNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ