Các fanfic lẻ về cặp Doctor Strange và Tony Stark từ các fan nước ngoài được mình dịch sang tiếng việt.
Trong này mình dịch xưng hô giữa hai người là Anh - Tôi, không dịch Anh - Em là vì mình cảm thấy hai từ này không đúng với tính cách của hai ngư...
Note : đây là một fic với nội dung khá mới lạ, lại nhắc đến những vấn đề thực tế. Fic này nhắc đến khi họ đã kết hôn và Peter là con của họ
Summary :
"Peter? Con đang làm gì ở đây? Không phải con đang ở trường sao?"
"Con không thể ở đó"
"Ai nói vậy?"
Hoặc : Peter cảm thấy khó chịu và ba cậu ấy đã giúp cậu ấy ổn hơn.
------------------------------
Tác giả : einsKai
Link gốc (Eng) : https://archiveofourown.org/works/14712620
Bản dịch đã có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang đi đâu và chuyển ver.
Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.
-----------------------------
"Peter? Con đang làm gì ở đây? Không phải con đang ở trường sao?"
Một trong những người bố của Peter, bậc thầy của pháp thuật, Doctor Stephen Strange, đang đứng ở cửa phòng Peter.
"Con xin lỗi" , Peter nói, giọng cậu nhỏ, "Con không thể ở đó."
"Ý con là sao, con không thể ở đó? Có chuyện gì xảy ra sao? Lại là Flash?"
"Không, không, Flash không làm gì cả, xin đừng mở một cánh cổng tới nhà anh ta giống lần trước ba làm."
Strange gật đầu chậm rãi. Anh nhận ra rằng anh sẽ không đi đâu với việc hỏi con trai mình thế này. Với một cử động tay nhanh, anh mở một cánh cổng đến phòng thí nghiệm, nơi anh biết chồng của mình đang làm việc lúc này. "Tony, tôi nghĩ rằng con trai chúng ta cần anh."
Chỉ một giây sau, thành viên cuối cùng của gia đình đến phòng Peter. Hình ảnh tự bày ra trước mắt Tony là hình ảnh anh biết rất rõ - không phải là Peter ở bất kì phương diện nào khác, mà là chính nó.
Con trai anh đang ngồi trên giường, lưng tựa vào tường, đầu gối thu lên ngực. Cậu mặc một chiếc áo len khổng lồ được Ned và MJ tặng vào sinh nhật vài tháng trước và khuôn mặt cậu đầy nước mắt. Tơ của cậu nằm ngổn ngang trên sàn nhà, bên cạnh ba lô của cậu. Một số cuốn sách và tài liệu đã rơi ra khỏi ba lô, vì nó đã không được đóng vào khi nó rơi xuống. Nói cách khác: Cậu là một mớ hỗn độn.
Tony cảm thấy cơn bực bội trong lòng. Căn phòng của nó cũng như vậy, rất nhiều, rất nhiều lần; nó cũng như thế này, rất nhiều lần. Quá nhiều lần nếu anh không hỏi nó hay bất kì ai khác đã trải qua một thời gian tương tự.