Ba tuổi còn đái dầm? Cái này hình như cũng bình thường mà nhỉ? A Đoàn nghiêng đầu nhìn hắn bộ dạng kinh hoảng đến đờ đẫn, lại nhớ tới hắn vừa rồi đối với mình khó xử, mắt híp lại, khóe miệng nhếch lên, thậm chí còn nghiêng người cách Ngô Tử Ngọc xa một chút, bộ dạng mười phần ghét bỏ.
Còn cau cau cái mũi nhỏ sau đó lập tức che mũi.
"Trách không được cả người đều có mùi!"
Ngô Đồng gật đầu, thầm chấp nhận, giống A Đoàn, cũng nghiêng thân mình cách Ngô Tử Ngọc xa mộtchút.
Nếu như vừa rồi sắc mặt Ngô Tử Ngọc hơi đen lại, lúc này lại bị động tác của hai người chỉnh triệt để sang đen. Tay run rẩy chỉ chỉ hai người hồi lâu nói không nên lời, hai người vẫn giữ nguyên tư thế bịt mũi, cuối cùng Ngô Tử Ngọc trực tiếp đơ ra, không thể nhịn được nữa rống to.
"Đứa trẻ nào ba tuổi mà không đái dầm cơ chứ!"
Mới vừa rồi đường phố còn náo nhiệt đột nhiên yên tĩnh lại, tất cả mọi người đều quay đầu nhìn Ngô Tử Ngọc đang kích động đến nỗi mặt đỏ bừng, toàn bộ thân mình đều phập phồng, không ngừng thở hổn hển. A Đoàn có chút không đành lòng, vừa định nói cái gì đó, cũng không biết Ngô Đồng là vô tình hay là cố ý, bước lên một bước chặn A Đoàn lại.
Sau đó hai tay buông lỏng sang hai bên, nói phi thường bình tĩnh.
"Ta không như vậy."
.........
Chung quanh càng thêm an tĩnh, bị Ngô Đồng chắn tầm mắt A Đoàn nhìn không tới, lúc nghiêng người qua nhìn chỉ có thể thấy bộ dạng Ngô Tử Ngọc nhanh chóng chạy vội, nhìn kiểu nào cũng thấy ủy khuất, nhìn kiểu nào cũng thấy thê lương. A Đoàn co rút khóe mắt, kéo ống tay áo của Ngô Đồng "Có phải trêu quá mức rồi không ?"
Tốt xấu gì cũng là đệ đệ của huynh.
Ngô Đồng tỉnh bơ đem A Đoàn đang kéo ống tay áo mình kéo xuống dưới sau đó cầm ngược ở lòng bàn tay, thấy A Đoàn không có phản ứng gì càng thêm vui vẻ, vuốt ve tóc đuôi ngựa dài thướt tha của nàng, ôn nhu nói "không cần lo lắng, tiểu tử kia từ nhỏ chỉ nhớ đã ăn cái gì chưa từng nhớ đã bị đánh, lúc này khóc lợi hại, ngày mai lại chẳng có chuyện gì xảy ra."
"Hơn nữa..."
Ngô Đồng dừng một chút, có chút bất đắc dĩ mở miệng: "hắn cũng biết ta là tới làm cái gì, còn đòi theo, rõ ràng muốn tuyên bố trêu đùa nàng, ta có thể không giúp nàng xả giận? Hả?" Lúc nói xong tiếng cuối cùng, cả người cúi xuống sát vào A Đoàn, hô hấp ấm áp phả lên mặt.
A Đoàn chớp chớp mắt, sau đó nhanh chóng xoay người trực tiếp cầm lấy mặt nạ heo kia cho Ngô Đồng đội lên.
"Chọn xong rồi, huynh đeo cái này đi."
Thanh âm đã không còn lạnh lùng như trước, tuy rằng vẫn là hung dữ, nhưng chỉ như một con hổ con làm bằng giấy.
Ngô Đồng đã sớm mặc một bộ y phục rực rỡ, đương nhiên sẽ không kháng cự, đưa tay sửa sang mặt nạ, xong cũng không nói lời nào, chỉ là hơi hơi nghiêng đầu, dùng mặt nạ đầu heo làm ra một động tác dễ thương, dưới mặt nạ mắt nhanh chóng chớp, cố gắng muốn đùa A Đoàn cười.
YOU ARE READING
Chân Mệnh Hoàng Hậu
RomanceKhi Hoàng thượng vẫn chưa phải là hoàng thượng bây giờ, có cùng những người bạn kết bái làm huynh đệ hứa hẹn qua, nếu như hai bên mỗi người sinh một trai một gái thì sẽ kết thành thông gia. Sau khi Hoàng thượng lên ngôi lời hứa này vẫn được giữ, như...