Chương 52: Chăm bệnh!

1.4K 132 11
                                    

   Neji đang chìm trong suy nghĩ thì chợt trán mát lạnh khiến cậu giật mình... Nhưng ngay khi kịp nhìn rõ những gì trước mắt thì Neji ước gì mình cứ chìm trong dòng suy nghĩ ấy sẽ tốt hơn...

   Bởi vì mắt cậu đang nhìn thẳng vào đôi mắt lam ngọc long lanh kia, và cậu có thể thấy rõ khuôn mặt xinh xắn ấy đang dí sát cạnh cậu... Gần đến mức cậu có thể ngửi thấy mùi cỏ non ngát hương trên người cô... Mặt Neji đã đỏ giờ lại càng đỏ tưng bừng... Trời ạ! Cậu chưa từng gần gũi với ai như vậy đâu!

   Tsukiko ngạc nhiên khi thấy trán Neji ngày một nóng, và mặt cậu ta thì đỏ với tốc độ bàn thờ luôn...

   Tên này... sốt cao quá rồi! Cô không khỏi lo lắng...

   Neji nhìn thấy tia lo lắng ấy trong mắt Tsukiko... À! Ra là lo lắng cho cậu sao? Vậy nên cô ấy mới đặt tay lên trán cậu à? Nhất thời Neji cảm thấy thật ấm áp...

      - Tôi ổn rồi._ Neji dựa vào thành giường, nhìn Tsukiko đang cắn môi...

      - Nhưng...

      - Uống thuốc là sẽ ổn thôi.

      - Vậy cậu ăn đi rồi còn uống thuốc nữa.

      - Không làm nổi.

      - Hả?_ Tsukiko vừa muốn đứng dậy lại quay sang nhìn Neji...

      - Tôi không cử động tay được.

   Vừa nói, Neji vừa cử động tay... Nhưng dĩ nhiên là không thể nhúc nhích được... Nghe vậy, Tsukiko đã hiểu điều cậu ấy muốn nói rồi... Cậu ta không thể tự ăn được... Điều đó cũng có nghĩa là...

   Tsukiko nhìn bát cháo rồi lại nhìn cậu bạn đang ngồi trên giường, tâm trạng cực kỳ phức tạp... Cô không ngốc đến mức không hiểu điều cậu muốn nói, chỉ là... 

   Tại sao lại là cô chứ? Bộ ông trời thấy sự nghiệp làm giúp việc của cô vẫn chưa đủ hay sao mà còn bắt cô làm bảo mẫu nữa? Lần duy nhất Tsukiko bón cháo là lúc Gaara bị ốm. Giờ sao lại lòi thêm một tên nữa thế? Nhất là lúc đó Gaara vẫn còn sốt cao nên mơ màng không để ý, còn cái tên Neji kia tỉnh như sáo, kiểu gì cũng sẽ nhớ vụ này... Nhưng ngoài Tsukiko ra thì chẳng có ai ở đây nữa, không biết bố mẹ của cậu ta đâu rồi... Nghĩ đến đó, cô lại thấy không đành lòng...

   Tsukiko hít một hơi thật sâu, cẩn thận cầm bát cháo lên khuấy nhẹ rồi múc một thìa. Khẽ thổi nhẹ, cô đưa nó đến gần Neji... Nhìn hành động cẩn thận của cô ấy, chẳng hiểu sao cậu lại nổi hứng muốn trêu cô một trận... Neji hơi hé miệng để Tsukiko đưa thìa cháo vào miệng...

   ...Ngon... Đó là suy nghĩ của Neji lúc này... Vì đã hai ngày cậu không ăn, hay cũng là vì...

   Tuy vậy Neji vẫn trưng ra cái bản mặt cau có:

      - Nóng!

      - Hả?_ Tsukiko bối rối, vội kiểm tra lại. Chỉ hơi ấm thôi mà, đâu có nóng nữa đâu? Nhưng cậu ta cũng không có vẻ gì là nói dối. Có lẽ vì ốm nên thấy cháo nóng hơn thôi... Chắc là vậy nhỉ?

   Thế là Tsukiko lại lúi húi thổi kỹ hơn để chắc chắn là nó đã nguội hẳn. Cũng vì thế mà cô đã bỏ sót ánh cười trong đôi mắt cậu lúc đó...

[Đồng nhân Naruto] Sa mạc dưới ánh trăngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ