Chương 57: Tình cảm của Shuichi!

1.5K 143 11
                                    

   Khi Tsukiko mở mắt, cô hoảng hồn khi thấy một gương mặt đang kề sát mặt mình, và thậm chí tay của tên đó còn ôm riết lấy eo cô... 

   Vội vàng ngồi dậy, Tsukiko xác định mình không nhìn nhầm. Một tên con trai. Phải! Cô đã ngủ với một tên con trai. Mái tóc màu bạc, mặc một bộ đồ màu trắng, trông vô cùng yêu mị. Còn có... tai và đuôi, đều là màu trắng.

   Giữa lúc đó thì cậu thanh niên kia mở mắt, một đôi mắt màu lá non, đẹp đến mức khiến cô gái nhỏ thẫn thờ... Nghĩ ra gì đó, cô khẽ gọi:

      - Kurama?

   Tên đó ngó nghiêng một lượt rồi nhìn Tsukiko, thở phào:

      - Cuối cùng thì cũng biến hình được rồi. Giờ thì...

      - Là cậu phải không? Kurama?_ Cô nhẹ nhàng hỏi.

      - May là cô vẫn nhận ra ta. Thế nào? Đây là hình dạng con người của ta. Sao? Đẹp chứ?

      - Bớt ảo tưởng đi._ Tsukiko càu nhàu. Còn Kurama chợt trở nên nghiêm túc:

      - Thôi không đùa nữa. Nào, mau hoàn thành nốt ký kết đi._ Kurama nói.

      - Ký kết gì cơ?_ Trái lại, Tsukiko vẫn ngơ ngác.

      - Ta đã nói là nếu ta trở lại bình thường thì ta sẽ nhận cô làm chủ nhân.

      - Chẳng phải cậu đã uống máu tôi rồi sao?_Tư duy của cô lại càng mờ mịt.

      - Đó chỉ là phần đầu thôi. Giống như giao ước tạm thời ấy. Giờ thì là giao ước chính thức._ Kurama thở dài giải thích.

      - Ra vậy. Thế giao ước bằng cách nào?

      - Một nụ hôn.

      - Hả?

   Tsukiko ngạc nhiên mở to mắt. Đừng đùa! Giao ước bằng một nụ hôn á? Cô còn chưa hôn ai bao giờ đâu. Tsukiko luôn tâm niệm rằng nụ hôn đầu tiên phải dành cho người mình yêu nhất, sao giờ lại phải trao cho một con cáo chứ?

      - Sao? Không muốn à?_ Kurama cười, nụ cười mà Tsukiko chắc chắn rằng cô gái nào nhìn thấy cũng sẽ "hồn xiêu phách lạc". Nhưng tất nhiên cô không nằm trong số đó!

      - Nhưng mà... nụ hôn đầu của tôi sao lại dành cho một con cáo chứ?_ Tsukiko rụt rè...

      - Nhanh đi, không thì thôi._ Con cáo đó- hiện tại đang trong hình dạng của một con người, mang dáng vẻ rất khó chịu.

      - Vậy thì, xin lỗi nhé.

   Tsukiko vươn người chạm môi vào trán Kurama. Lập tức, hai luồng sáng xuất hiện và dần tụ lại thành ký hiệu hình bông hoa trên cổ tay của hai người...

      - Đây là...._"Là ký hiệu gì đây?" Tsukiko giơ tay, ngắm nghía ký hiệu kia.

      - Là biểu tượng của quan hệ chúng ta. Là minh chứng cho việc cô là chủ nhân của ta.

      - Được rồi. Tôi có vài luật lệ cho cậu đây, Kurama.

      - Gì nào?_ Đôi mắt màu lá non nhìn thẳng vào Tsukiko.

[Đồng nhân Naruto] Sa mạc dưới ánh trăngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ