Heo mẹ lôi kéo Junghwa ngồi xuống sofa, hỏi:"Junghwa, trước kia có hay không quen với bạn trai?"
Junghwa lắc lắc đầu.
"Cháu đừng giấu bác, Solji là con gái của bác, bác làm mẹ hy vọng von gái cũng có thể hạnh phúc. Cháu còn trẻ, còn có nhiều thanh xuân để tiêu xài, mà Solji lại bất đồng, Solji đã ba mươi mấy, không có bao nhiêu thanh xuân dùng để tiêu hao nữa."
Junghwa đem ánh mắt nhìn Solji, trong mắt dấu không được là nồng đậm thâm tình, mặc kệ Solji là ba mươi mấy hoặc là bốn năm mươi tuổi, bảy mươi tám mươi, chỉ cần cô là Solji là được. Junghwa lại nhìn về phía Heo mẹ, lẳng lặng nghe bà nói tiếp.
"Cháu có hay không nghĩ tới hai nữ nhân sẽ sống với nhau như thế nào? Tương lai làm sao bây giờ? Không thể sinh con, tương lai già đi ai chiếu cố?"
Solji bật cười."Mẹ, mấy vấn đề mẹ nói đều có thể giải quyết, chúng con có thể nhận nuôi con, hơn nữa hiện tại trong nhà còn có sẵn hai tiểu quỷ, còn thực đáng yêu nữa."
Lập tức hướng tới Heo mẹ giới thiệu Boram cùng Yoon Gi.
Heo mẹ không nói cái gì nữa, nhìn ra được hai người cái gì đều đã tính tốt lắm, chính là đối với Junghwa còn không yên tâm. Heo ba gặp Heo mẹ hỏi xong, chạy nhanh lôi kéo Junghwa đến một bên cùng cô thảo luận công phu võ nghệ, Junghwa nghe Heo ba đàm luận cảm thấy được lợi không phải là ít, đối với võ thuật truyền thống cũng có thêm nhiều nhận thức. Mà Heo ba cũng rất bội phục công phu của Junghwa, sạch sẽ lưu loát, tuyệt không phải là chiêu thức đơn giản, chiêu thức khi xuất ra lại rất dứt khoát. Ông khoa tay múa chân rất nhiều chiêu thức, đều bị Junghwa phá giải phản kích. Heo ba cười ha ha, vỗ vai Junghwa."Junghwa, công phu của cháu bác rất bội phục, cháu học với ai vậy?"
Junghwa có chút không yên nói:
"Không có ai dạy cháu, chính mình tự học ạ."
Trên mặt lại lộ vẻ tự nhiên, nói chính mình tự học, như là chính mình là võ lâm cao thủ, thiên tài à.
"Chính mình học ? Có bản lĩnh a." Heo ba cười nói.
Junghwa gật đầu nói:"Thường cùng người ta đánh nhau, đều là ở lúc đánh nhau ngộ ra được."
Heo ba càng vui vẻ, nguyên lai nha đầu kia cũng không phải im lặng nhu nhược, ông thích, liền thích sự nghịch ngợm yêu nháo của cô. Ông quay đầu về phía Sokji nói:"Nha đầu à, Junghwa ba thực thích, quyết định thu Junghwa làm con gái nuôi."
"Khó mà làm được." Solji chạy nhanh từ phía Heo mẹ đến bên cạnh Junghwa.
"Ba, liền đem em ấy làm con rể tốt hơn nhiều à." Solji nhẹ nhàng nhéo nhéo hai má Junghwa.
"Junghwa, chúng ta ăn cơm đi, đừng để ý lão già này, ba là võ si (người si mê võ thuật), em muốn bàn luận với ba là tự chuốc phiền phức đó."
Quay đầu làm như dặn dò Heo ba."Ba, người đừng có chủ ý muốn luyện tập cùng Junghwa, muốn tìm người luyện tập tìm Hyelin đi, hai người là bạn nối khố, luyện thuận tay hơn."
"Hyelin tiểu tử kia có mấy phần công phu, ba đều nhìn hơn hai mươi năm , không gì mới mẻ . Nói sau, công phu của Hyelin, thế nào so với được với Junghwa, Junghwa hôm nay phải luyện tập với ba, đánh cho đến đã nghiền mới thôi nha."