Chap 40 : Bị ăn giấm chua

995 101 21
                                    

Hôm nay Woo Jin đưa Jihoon đi làm, mặc dù cùng là người nhà họ Park, tương lai có thể nhận trong tay được vô số cổ phần từ công ty nhưng muốn làm việc ở nơi đó thì cậu phải thực tập từ nơi đơn giản nhất rồi mới dần dần nâng cấp bậc lên . Nên Jihoon được cha chỉ dẫn đến làm việc ở một chi nhánh nhỏ thuộc JH, tuy so với trụ sở chính thì nhỏ nhưng với các tập đoàn khác thì không hề nhỏ chút nào.

Ở nhà cứ bị cái tên dâm tặc này hành hạ. Tới công ty cứ ngỡ như sẽ được giải thoát, ai dè vừa bước chân ra khỏi xe, Woo Jin còn "đặc cách" đưa hắn Jihoon vào trong. Đi cùng hắn, cậu không biết phải nhận bao nhiều ánh mắt hiếu kì từ các nam đồng nghiệp, đôi khi có chút ngưỡng mộ của các cô gái .... Và còn cả sự ganh tị vì được "tay trong tay" với trai đẹp nữa chứ, mặc dù đó là 'em trai' mình. Muốn buông ra cũng không được, hắn nắm chặt quá.

- Hết buổi anh sẽ tới đón em!!!

Lúc ra về, Woo Jin vẫy tay chào Jihoon và còn tặng cậu một cái nháy mắt cùng với nụ hôn gió cực quyến rũ. Cậu đương nhiên là không quen khi thể hiện tình cảm giữa chốn đông người như thế này , cậu đứng đơ người vài giây. Hai má bất giác đỏ bừng lên, cậu lúc này thực sự đang rất ngượng ngùng và muốn đánh chết cái tên đó ngay lập tức.

Jihoon ngay sau khi tan sở, đã rất nhanh chóng ra công ty đứng chờ vì lo lắng Woo Jin đã đợi lâu. Nhưng đáng tiếc cho cậu, vừa ra tới cổng đã chẳng thấy bóng hắn, không những vậy còn phải đứng đợi đến quá trưa. Vì đợi lâu quá nên đến cuối cùng Jihoon đành bất chấp tất cả, quyết định đi bộ về.

Nhà và công ty cách nhau không xa nhưng đương nhiên cũng không gần. Công ty lại ở trung tâm Seoul, so với trường đại học ngày trước thì có xa hơn thật! Trước đây cậu vẫn thường đi bộ về nên không thấy mệt mỏi với công việc này cho lắm. Chỉ là trong lòng có chút ấm ức vì cái tên Park Woo Jin chết tiệt kia đã không giữ lời hứa, lại còn hại cậu phải chờ đợi đến quá trưa, rõ mệt mỏi mà.

Còn khá xa nữa mới về tới nhà. Vừa lúc Jihoon đang lững thững cuốc bộ trên đường thì bỗng nghe tiếng còi xe ôtô đằng sau lưng, liền dừng lại ngoái lại nhìn.

Cửa kính xe tự động kéo xuống. Chàng trai đeo cặp kính đen, mái tóc màu bạch kim sang trọng, gương mặt đẹp như tượng khắc vẫy tay chào Jihoon , anh không quên nở nụ cười khiến cho ngàn vạn trái tim thiếu nữ phải rụng xuống.

- Park Jihoon ? Sao giờ này lại còn ở đây? Em không về với Woo Jin sao?

Jihoon vừa nghe người kia hỏi thì tròn mắt nhìn một lúc:

"Mình cũng đang thắc mắc vì sao cái tên đó lại không tới đón đây "

Đang nghĩ ngợi lại bắt gặp ánh mắt trông đợi của Daniel ,cậu liền mỉm cười đáp lại.

-Chắc Woo Jin bận rồi, không tới đón em được.

-Ừm...Hay là về với anh đi?

Kang Daniel cười niềm nở, điềm tĩnh bước xuống mở cửa xe mời Jihoon giống như đã đoán trước được cậu sẽ đồng ý. Jihoon có chút lưỡng lự nhưng rồi cũng gật đầu.

-Vậy cũng được!

Nói rồi bước vào xe.

Daniel đưa Jihoon về, vừa đi vừa nói chuyện nên cho xe chạy với tốc độ khá chậm rãi.

[ Chamwink ]_{Wannnone} Brother Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ