Ánh mắt đỏ ngầu của bạch hổ chỉ còn nhìn thấy thân ảnh đỏ tươi của MẪn Hách, căn bản là không để ý đến tiểu thân ảnh đột nhiên lao ra, tứ chi mạnh mẽ càng không ngừng luân phiên tiến lên, húc đầu về trước, thiên hạ mảnh mai đã bị hất thẳng lên không trung....
"Đừng thương tổn nó......" Nàng che ngực, thân mình không chịu nổi công kích, kịch liệt lay động, khóe miệng phun ra máu tươi, thân ảnh nhỏ nhoi, mảnh mai như một đóa đã lìa cành, không chỗ bám tựa, càng bay càng cao.
Chết tiệt! Cầm nhuyễn kiếm, Mẫn Hách nheo lại hai mắt, nhắm ngay bạch hổ hung hăng giáng kiếm, chỉ nghe ô một tiếng, nàng thế nhưng lại bị nó hất văng về vách núi.
Ba đạo thân ảnh đồng thời tiến lên, muốn tiếp được nàng đang bắt đầu rơi xuống.
Đột nhiên, trong không trung, vang lên tiếng kêu của bạch hạc, hai cánh soải dài, bay vút xuống, trên nó là một nam tử, toàn thân bạch y, gương mặt có chút khổ sở.
"Ngân Nhi...... Vì sao phải lao tới......" Này, vốn không phải quẻ thượng chi tượng, may mắn trong lòng hắn cảm thấy không yên, điều khiển bạch hạc đến xem thế nào.
Bạch hạc là phi điểu có linh tính nhất, tốc độ lại kinh người, trong nháy mắt, đã bay đến thân thể của nàng, đợi chủ nhân tiếp được nàng, hai cánh sải ra, nhanh chóng tiếp đất.
Ba người rất nhanh đã xuất hiện.
"Quốc sư sao lại có mặt ở đây vào lúc này?" Mộc Hiệp đi đến phía sau Hoàng Thượng, hắn cảm thấy có chút kỳ quái, rõ ràng quốc sư đã ước định là đợi hai người đều không thể thu phục lão hổ này, quốc sư mới ra mặt, hiện tại, Hoàng Thượng cùng Mẫn Hách Vương gia hai người còn chưa thất thủ, vì sao quốc sư lại xuất hiện?
"Mặc kệ vì sao, cứu Y Y trước." Nhìn thấy bạch hạc hạ xuống, Phù Vân Khâu Trạch vội vàng vung ống tay áo chạy vội qua.
Mà Mẫn Hách cũng mặt đầy lo lắng, thoáng nhìn về phía lão hổ, thấy nó không biết vì sao lại chạy theo xuống núi, ngoan ngoãn núp ở một chỗ, nhìn thoáng qua bạch hạc, cúi hạ đầu.
"Hừ, súc sinh, ta sẽ tìm ngươi tính toán sổ sách sau." Bỏ xuống một câu, hắn sốt ruột lao về phía bạch hạc đáp xuống.
Ôm Y Y, Lạc Dật một tay bắt mạch cho nàng, trên mặt đột ngột hiện lên một tia tái nhợt, nhìn hai thân ảnh vội vàng lao đến, trên mặt hiện lên một tia mất tự nhiên.
"Y Y thế nào ?" ánh mắt Phù Vân Khâu Trạch hướng về thiên hạ trong lòng Lạc Dật, trong lòng thoáng trầm xuống.
Mi mắt nhắm chặt, khuôn mặt không có chút huyết sắc, chỉ có khóe môi đỏ tươi giống như hồng mai nở rộ trên tuyết... tất cả làm trái tim hắn đau đớn như bị bóp nát.
"Bị chút nội thương, đang hôn mê." Lạc Dật thấp giọng nói, bàn tay to nhẹ nhàng chà lau khóe môi của nàng, ngón tay run nhè nhẹ, đều là lỗi của hắn, lỗi của hắn!
"Ngươi không cần gạt chúng ta, nếu chỉ đơn thuần bị chút nội thương, ngươi sao có thể sợ hãi như vậy?" Mẫn Hách liếc mắt một cái đã nhìn thấu hắn cố gắng ngụy trang, tỏ ra trấn định, hừ lạnh một tiếng.
BẠN ĐANG ĐỌC
ÁI PHI, NGHE NÓI NÀNG MUỐN VƯỢT TƯỜNG - Phần 1
RomanceTác giả:Thiên Lạc Họa Tâm Thể loại:Ngôn Tình, Sắc, Xuyên Không, Hài Hước Nguồn:bichsongcac.wordpress.com Trạng thái:Full Tỉnh lại liền phát hiện mình xuyên không , từ cô gái mười bảy biến thành một tiểu cô nương ba tuổi? Cái gì mà phi tử với chẳng p...