Chương 92 - Đỉnh Cao Ma Giới (27)

7.3K 780 89
                                    

Edit: Tan-popo - 
Beta : Sa Nhi - Shadowysady

Các thím các thím!
Mau coi ảnh bìa kích tình a~~~
(>ω<〃)~♡
========================

Ly Đường không hé răng, Sơ Tranh cũng không mở miệng, trong sơn đạo là một màu đen kịt, chỉ có tiếng bước chân Ly Đường rất nhỏ.

"Chúng ta làm sao lại đến đây?" Thanh âm Ly Đường chợt vang lên.

Sơ Tranh mơ màng sắp ngủ, nghe vậy liền lắc đầu: "Không biết."

Lúc ấy nàng còn tưởng có thể xử lý nhanh, tiêu diệt gọn đám người kia, ai biết lại đột nhiên bị kéo đến nơi này.

Mà lúc ấy thần chí Ly Đường cũng không hoàn toàn tỉnh táo, hắn cũng chỉ cảm giác được một lực hút rất mạnh, sau đó......

Sau đó......

Ly Đường khẽ nhíu mày, trong đầu hiện lên những mảnh ký ức rời rạc, hắn dần siết chặt cánh tay, ôm Sơ Tranh đến càng thêm chặt chẽ.

Tựa như trong máu có thứ gì đó đang sục sôi muốn phun trào.

---- Ngươi muốn nàng phải không? Cơ hội tốt như thế này, ngươi có thể thờ ơ được sao, nhìn xem, nàng đang ở ngay trước mắt ngươi, ngươi hoàn toàn có thể chiếm được nàng.

Hô hấp Ly Đường bắt đầu loạn nhịp, thanh âm sâu thẳm trong nội tâm lại xông ra quấy nhiễu.

Trong thân thể hắn tựa hồ có ác ma đang muốn phá tan sự trói buộc của bản thể.

"Ngươi đừng có hắc hóa, sẽ rất phiền." Tiếng nói khe khẽ của nữ tử từ trong bóng đêm vang lên.

Ly đường cắn răng, đáp ứng nàng: "Được."

Hắn tiến gần đến trước mặt nàng, cất tiếng nói trầm thấp: "Nếu nàng hôn ta một cái, ta sẽ không......"

Bầu không khí chìm vào yên ắng, ngay vào lúc Ly Đường bắt đầu thất vọng tràn trề, trên cánh môi chợt có hơi lạnh áp tới, mang theo hơi thở thoang thoảng mùi hương tinh tế bao trùm lấy hắn.

Hô hấp Ly Đường như ngừng lại, phải dùng hết sức lực mới có thể đứng vững trước xúc động quá lớn kia.

"Không ngọt."

Tiếng nói lãnh đạm của cô vang lên.

Ly Đường sửng sốt, ngập ngừng nói: "Ta, ta... lần sau sẽ chú ý..."

Sơ Tranh cũng không biết hắn lần sau phải chú ý cái gì, lùi về trong lòng ngực hắn, ra hiệu cho hắn tiếp tục đi.

Có lẽ cách Sơ Tranh trấn an đối với hắn rất hữu dụng, sau đó Ly Đường đều không cảm thấy thân thể có bất kì khác thường nào nữa.

Không biết đã đi bao lâu, nhưng bốn phía vẫn là bóng tối như cũ.

Ly Đường bèn đặt Sơ Tranh xuống: "Nghỉ ngơi một lát trước đi."

Sơ Tranh nhàm chán dựa vào vách đá, dõi tầm mắt vào trong bóng đêm vô định, nàng vô ý thức mím mím cánh môi, có chút mê mang.

【 Chị gái nhỏ, chị làm sao vậy? 】 Vương Giả tựa hồ nhận thấy được cảm xúc không bình thường của Sơ Tranh, nhịn không được cất tiếng.

[Quyển 1][Edit] Xuyên nhanh: Nam thần, bùng cháy lên! | Mặc LinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ