Chương 144 - Đại Gia Thời Mạt Thế (9)

5.7K 625 11
                                    

Edit: Dưa Hấu - duahauahihi
Beta : Sa Nhi - Shadowysady
=======================

"Dũng ca, em thấy chúng ta đừng nên đi qua từ tỉnh Z, em nghe nói bên đó có rất nhiều zombie, chúng ta nên đi đường vòng, từ tỉnh G đi qua sẽ an toàn hơn nhiều.

Người đàn ông xăm đầy tay ngậm điếu thuốc, không châm lửa, ánh mắt rơi trên bản đồ: "Đi vòng qua tỉnh G sẽ tốn nhiều thời gian hơn gấp đôi."

"Nhưng ít ra sẽ an toàn, Dũng ca, bây giờ an toàn là trên hết."

Dũng ca nhíu mày: "Vật tư thì sao?"

"Tỉnh G là nơi sản xuất lương thực, chúng ta đi qua đó cũng có thể tìm thêm được ít vật tư."

Dũng ca trầm ngâm một lát: "Được, vậy đi vòng qua tỉnh G."

Dũng ca vừa xác định rõ lộ tuyến, thì phía sau đội ngũ đã lại có một trận ầm ĩ.

"Có chuyện gì vậy?"

Có người chạy tới báo cáo: "Dũng ca, phía sau có người đang cãi nhau."

"Đám người này bị ngớ ngẩn à?" Dũng ca tức giận đến mức đạp một cước vào xe, xách súng lên đi ra phía sau.

"Làm cái khỉ gì thế! Chúng mày yên lặng cho tao!" Dũng ca đẩy đám người đang vây xung quanh ra, mới quát lớn vài tiếng đã ổn định được cục diện.

Đám người của Dũng ca cũng nhao nhao đi tới: "Lộn xộn cái gì? Chỉ sợ zombie không biết các người ở đây à?"

"Cô ta đánh người!" Một cô gái khóc lóc cáo trạng.

Lúc này Dũng ca mới thấy rõ người bị vây quanh ở giữa, chính là chị gái nhỏ có bảo tàng chỉ cần tùy liện lấy ra cũng được một xâu tinh hạch.

Hắn lập tức bó tay toàn tập.

Bọn ngớ ngẩn này không có việc gì lại trêu vào đồ đần độn... Không phải, thần tài làm gì hả?!

Có bệnh à!

Sơ Tranh khoanh tay trước ngực đứng đấy, thần sắc lãnh đạm: "Tôi đánh cô lúc nào?"

Hinh Nhi lộ ra cánh tay đầy vết thương, điềm đạm đáng yêu lên án: "Đây chính là do cô đánh!"

"Các người ai nhìn thấy?" Sơ Tranh nhìn bốn phía.

Đa số mọi người đều nghe thấy âm thanh của Hinh Nhi nên mới xúm lại xem trò vui, chứ cũng không nhìn thấy Sơ Tranh động thủ.

Lúc này Sơ Tranh mặt lạnh như tiền, nhìn qua là biết không phải người dễ chọc, đám người không ai dám nói lung tung.

Chỉ có đám bạn của Hinh Nhi là ra sức kể lể: "Tôi nhìn thấy, chính là cô ta đánh người."

"Đánh người rồi còn già mồm!"

"Hinh Nhi của chúng tôi cũng không phải là người dễ bắt nạt đâu!"

"Mau xin lỗi Hinh Nhi của chúng tôi đi!"

Dũng ca cầm súng gõ gõ vào chiếc xe có lọng che bên cạnh: "Ồn ào cái gì mà ồn, đánh một cái thì đã sao! Lăn về hết cho tao!"

[Quyển 1][Edit] Xuyên nhanh: Nam thần, bùng cháy lên! | Mặc LinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ