Chương 55

24.1K 1.2K 96
                                    

Kiều Nhân nhìn dòng chữ này hồi lâu, trong đầu đột nhiên nhớ lại câu Kỷ Hàn Thanh nói với cô trước khi đi công tác.

Nợ mới nợ cũ cùng tính một lượt.

Nợ cũ cô còn không dám để cho Kỷ Hàn Thanh tính chứ đừng nói đến ba lần nợ mới mấy hôm nay. Nếu cùng tính một lần thì căn bản cô không dám nghĩ tới kết quả nữa. Kiều Nhân vừa ngạc nhiên vừa sợ hãi, còn có chút kích động không thể nói rõ.

Nhiều tâm tình lẫn lộn xông tới, cô cúi đầu, tim đập như trống bỏi, một nhịp nhanh hơn một nhịp, mãi tới tận khi màn hình tự động tắt đi cũng không trả lời người kia.

Lục hạ thấy cô thất thần, kéo cánh tay run run của cô lại, "Vấn đề đơn giản như vậy, cậu còn nghĩ ngợi gì nữa?"

Ban nãy cô ấy soi gương một lúc, căn bản không chú ý tới trong nửa phút Kiều Nhân đã xem điện thoại một lần. Cô ấy cho rằng Kiều Nhân còn đang do dự, nhắc nhở cô lần nữa: "Kỷ tổng thật sự sẽ đi đấy."

Vì để đặc biệt nhấn mạnh, lần này Lục Hạ còn đặc biệt thêm hai chữ "thật sự" vào trước.

"Anh ấy đi làm gì?"

"Nghe nói là quản lý bộ phận văn hóa thể thao mời đi."

"..." Kiều Nhân "À" một tiếng, "Vậy tớ không đi."

Lục Hạ suýt nữa ngã từ trên ghế xuống, vừa ngẩng đầu nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc trịnh trọng của Kiều Nhân, sửng sốt ngây ra, mascara đều trượt lên mí mắt cô ấy vội vàng tìm giấy lau, "Tiểu Kiều, cậu không nói đùa đấy chứ?"

Kiều Nhân: "Không."

Cô làm gì còn tâm trạng để đùa nữa.

Câu nói kia của Kỷ Hàn Thanh có tác động rất lớn, đến bây giờ vẫn còn quanh quẩn trong đầu cô không tan. Kiều Nhân không dám tự đưa mình ra trước lưỡi dao vào lúc này, nghiêm túc nói: "Tớ thật sự không đi."

Lục Hạ vẫn không dám tin, "Thật sự không đi?"

"..."

"Nghe nói bộ phận văn hóa thể thao có rất nhiều chị gái xinh đẹp."

Kiều Nhân: "..."

"Tiểu Kiều, cậu biết Kỷ tổng nhà cậu có rất nhiều người tơ tưởng đó."

Kiều Nhân không nói lời nào, Lục Hạ mới dùng hai ba câu đã khiến cô thật sự bị dao động.

"Hoa khôi của bộ phận văn hóa thể thao còn chưa có bạn trai, lần trước có hai lần tham gia cuộc họp vẫn luôn quăng ánh mắt quyến rũ về phía Kỷ tổng đó."

Lục Hạ cất gương đi, đứng dậy vỗ nhẹ lên vai Kiều Nhân mấy cái, "Tiểu Kiều, cậu nên suy nghĩ cho kĩ."

"..."

"Kỷ tổng là miếng thịt béo, không ít hồ ly tinh nhìn ngó đâu."

Kiều Nhân: "..."

"Có đi không?"

Kiều Nhân cắn răng, dứt khoát đồng ý: "Đi."

"Đi là đúng rồi."

Lục Hạ cười híp mắt đẩy cả bộ mỹ phẩm của mình sang, "Trang điểm ăn mặc đẹp đẽ chút."

Thấy Kiều Nhân đứng bất động không phối hợp, Lục Hạ thẳng thắn kéo Kiều Nhân đến ngồi đối diện với mình, tự động tay động chân trên mặt cô.

[HOÀN] Trái Tim Loạn Nhịp - Thời CâmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ