Taehyung ôm lấy cả người Jungkook chôn trong ngực mình, vỗ lưng dỗ dành. Được một lúc, tiếng khóc cũng không còn lớn, chỉ còn lại âm thanh thút thít nho nhỏ và chóp mũi nhỏ dụi dụi trong người hắn. Giữ nguyên tư thế ôm lấy bé con của mình thêm một lúc, hắn liếc nhìn chiếc camera ở góc phòng.
Dabin ngồi chéo chân, tựa vào lưng ghế xoay trên phòng điều khiển, đưa tay chống cằm, đầu móng tay được mài dũa tỉ mỉ và phủ trên mình một lớp sơn bóng loáng khẽ cử động chạm lần lượt từng ngón tay trên gò má, cô ta mỉm cười hài lòng đầy nham hiểm-"Ái chà, cảm động quá! Cái tình mẫu tử đáng ghét của mẹ con các người."
Trước mắt phải kiếm chỗ nghỉ ngơi cho lại sức, vì từ nãy đến giờ rất nhiều chuyện phát sinh rồi. Hai người đi thêm một đoạn, Taehyung kéo Jungkook vào một dãy hành lang khác. Cả hai nhìn xung quanh, có một chiếc Camera ở góc chiếu vào hai người.
Nhìn thấy chiếc camera ở góc tường, đã cũ kĩ, mạng nhện bám xung quanh. Taehyung rút điện thoại từ trong túi ra nhưng không may rằng nó đã tắt nguồn. Hắn nhíu mày-"Điện thoại không còn pin nữa rồi."
"Chúng ta có điện thoại, có thể gọi người đến giúp không?"
"Không thể, dưới nhà ngục này tuyệt đối không bắt được sóng điện thoại."-Hắn thấy Jungkook cũng đã lấy điện thoại ra, liền nói-"Em bật đèn flash lên một lúc đi."
Không rõ Taehyung định làm gì tiếp theo, nhưng Jungkook cũng nghe theo hắn mà bật đèn flash của điện thoại rồi đưa cho hắn. Cầm điện thoại chiếu vào giữa chiếc Camera, Taehyung liền cười nhạt-"Tốt rồi, bây giờ chúng ta có thể tạm nghỉ ngơi ở đây. Camera này không bật."
(Giải thích rất dễ hiểu vì Camera lúc bật sẽ có một đốm sáng nhỏ màu đỏ nằm ở tâm. Dùng đèn flash điện thoại chiếu vào, nếu thấy đốm sáng nghĩa là Camera còn hoạt động, nếu không thì có thể đã tắt hoặc bị hỏng)
Hắn nắm tay em, kéo em ngồi xuống bên cạnh hắn. Mệt mỏi tựa vào ngực Taehyung, cánh tay Jungkook ôm ngang hông hắn. Hắn cúi xuống đặt lên đỉnh đầu em một nụ hôn nhẹ, hít lấy múi dầu gội còn vương nhè nhẹ trên tóc em.
"Lần sau nếu có bắt gặp camera, em biết phải làm gì rồi đấy. Bây giờ ngủ một lúc đi, em đã làm rất tốt rồi."-Hắn cùng tựa đầu vào tường, tay đưa vào cổ áo lấy sợi dây bạc của mẹ hắn để lại ra xem-"Mẹ, chúc con may mắn đi!"
................................................
Jungkook nheo mắt tỉnh dậy, ngước đầu lên nhìn Taehyung đang ngắm mình cười nhẹ. Mặt em bất giác ửng hồng, đánh nhẹ vào người hắn-"Chúng ta đi tiếp được chưa?"
"Rồi, rồi. Nhưng mà trước tiên, có việc cần làm."
"Việc gì v...ưm."-Hôn nữa rồi, tôi nói cho quý vị nghe Kim Taehyung đây luôn luôn xứng với danh hiệu Kim lợi dụng.
Một tay đặt trên bức tường, tay kia ôm ngang hông Jungkook áp sát vào người mình, Taehyung cúi xuống không ngừng hôn đôi môi anh đào của em. Đầu lưỡi cũng dần len lỏi vào khoang miệng nhỏ trong khi Jungkook cũng theo thói quen mà hé miệng để Taehyung dễ dàng xâm nhập.
BẠN ĐANG ĐỌC
||Taeguk|| Criminal
Fanfic"Anh là kẻ tồi tệ, nhưng em muốn cùng kẻ tồi tệ như anh vĩnh viễn ở cùng một chỗ." . "Một rừng không thể có hai hổ và một thành phố thì không đủ chỗ cho hai tên tội phạm khét tiếng đâu." . Note: Fluff (sweet), Size gap, Age gap, Criminal...