Jungkook đưa tay lên vuốt tóc Taehyung, trong khi hắn đang mãi mê mẫn gục đầu trên vai em. Hai tay quấn lấy quanh hông, tay em cũng đặt trên cánh tay hữu lực của hắn, nhỏ giọng hỏi-"Taehyung này, anh sẽ làm gì nếu đứa bé của chị ta thật sự là con anh."
Giữ nguyên tư thế ôm em trong lòng, gục đầu xuống hõm vai nhỏ, Taehyung hít một hơi cảm nhận mùi thơm ngọt trên người em. Thì ra bé con của hắn vẫn còn bận tâm chuyện này, em nghe lời hắn lên phòng chơi nhưng lại ngồi nép vào một góc nghe trộm.
Có vẻ việc giả vờ có thai của Dabin chưa được vạch trần thì bé con của hắn vẫn sẽ băn khoăn không ít. Mọi điều cô ta nói hắn đều không tin, hắn đã vài năm lăn lộn với đời thì đừng nghĩ vài ba trò mèo này đòi lừa được hắn. Dụi đầu vào cổ Jungkook, hắn trầm giọng-"Kệ cô ta đi, em đừng để tâm nhiều. Dabin là vậy, cô ta tự tìm tới tôi, sau đó lại bỏ đi với thằng khác, bây giờ lại tới nữa, mọi thứ để bám víu lại thôi."
Hắn sẽ không bao giờ phán đoán vô căn cứ, Dabin đã từng ở cùng với hắn, sau đó cũng tên khác bỏ đi. Ắt hẳn không thể chắc chắn là hai người đó không có quan hệ, sờ soạng thân mật ngay trước mặt hắn như thế, lại còn bảo lúc đi vẫn còn giữ thân, hắn nghĩ thầm-"Có chó nó tin."
Với cả lúc Dabin rời đi, tính đến nay cũng đã được ba tháng trời, nếu có thai thì ắt hẳn bụng sẽ hơi nhô lên một chút. Vòng eo thon thả đó vẫn nguyên vẹn thì nói là có thai thì có thế quái nào được? Có thể nói hắn không rành về thai phụ, vì hắn vốn có quan tâm gì nhiều, nhưng những cái cơ bản dễ nhận như vậy hẳn là quá rõ ràng. Miễn cưỡng để Dabin lưu lại chỗ hắn trước đây cũng chỉ xem như là được nhờ vả.
Jungkook ngồi ngẫm một lúc, em cúi đầu nhìn sợi dây bạc có đeo chiếc chìa khoá nhỏ trên cổ, đưa tay cầm nó ngắm nhìn. Taehyung nắm lấy bàn tay nhỏ của em, vân vê một lúc rồi hôn lên đó.
"Taehyung..."
"Tôi đây."
"Taehyung!"
"Sao nào?"
"Taehyung! Taehyung! Taehyung!"
"Có chuyện gì mà gọi tên tôi suốt vậy?"
"Em thích gọi vậy đó."
"Đồ nghịch ngợm nhà em."
Hắn đè em xuống mà đưa tay cù nhột khắp cơ thể em, không thể nhịn mà cười lớn lăn lộn trên giường-"Hahaahaa...Taehyung! Haha...đủ rồi...cười đau bụng quá...hahaha..."
"Này thì thích này, cho em cười không mở mắt nổi luôn."
Cả ngôi nhà rộn rã tiếng cười khanh khách của Jungkook, bàn tay của Taehyung liên tục chạy khắp cơ thể em, không ngừng kích động. Em cười ra nước mắt, miệng nhỏ không ngừng xin tha-"Haha...Taehyung...haha...tha...tha cho em đi mà."
"Sao? Tại sao lại phải tha?"
"Tha...haha...cho em...Chừa rồi...haha...tha cho em."
Hắn tha cho em rồi, đứng lên rồi đưa tay kéo em lại. Đứng giữa căn phòng, hai thân ảnh đang ôm nhau thắm thiết, cả hai vẫn mặc kệ cánh cửa tội nghiệp nằm giữa sàn nhà.
BẠN ĐANG ĐỌC
||Taeguk|| Criminal
Fanfiction"Anh là kẻ tồi tệ, nhưng em muốn cùng kẻ tồi tệ như anh vĩnh viễn ở cùng một chỗ." . "Một rừng không thể có hai hổ và một thành phố thì không đủ chỗ cho hai tên tội phạm khét tiếng đâu." . Note: Fluff (sweet), Size gap, Age gap, Criminal...