"Bé con...nó không phải thuốc độc...hộc...Là thuốc kích thích...gây rối loạn tâm lý...hộc...gây ảnh hưởng mạnh đến đại não."
"Ngoan lắm, vì tôi chán em rồi. CÚT NGAY ĐI!!!"
"CÚT NGAY..."
Càng nghĩ thì Jungkook càng cảm thấy có gì đó không đúng lắm, khoảnh khắc Taehyung khó khăn nói về tác dụng thuốc. Sau đó là cúi gằm mặt nhưng lại hỏi em về cảm giác với hắn, sau đó lại là đôi đồng tử căng hết cỡ hằn lên cả tơ máu trong nhãn cầu, hắn đuổi em đi.
Thái độ của Taehyung bình thường sẽ không bao giờ thay đổi bất chợt, đặc biệt là hắn chưa bao giờ nặng lời và quát lớn để đuổi Jungkook đi. Nhưng hắn vừa trở nên như vậy sau khi ra khỏi căn ngục lúc nãy, hắn cũng đang đấu tranh tư tưởng trong đầu để kiềm chế mình, chứ nếu không thì nhát dao đâm vào cánh cửa tủ lúc nãy sẽ chẳng dừng lại ở lưng chừng như thế.
"Tác dụng của thuốc gây rối loạn tâm lý, nó gây ảnh hưởng đến đại não của Taehyung, biến anh ấy thành con người như trước kia, một tên tội phạm."
"Vậy là Taehyungie muốn mình chạy, vì muốn cứu mình anh ấy buông những lời đó. Vậy thì, mình sẽ chạy, không phải vì sợ mà là vì Taehyungie."-Em chợt hiểu ra vấn đề, lòng thầm mừng
.........................................................
Nhanh chóng chạy đến một căn phòng khác, Jungkook đẩy cửa mở cửa ra bước vào trong. Bốn góc phòng là những khẩu súng máy cỡ đại, chĩa thẳng về phía em.
Cùng lúc, cánh cửa đằng sau em mở ra. Taehyung cười ma mãnh, bước vào trên tay đã có vài vết máu chảy. Em giật lùi về hướng ngược lại với hắn, cặp mắt em trở nên lạnh tanh và vô cùng điềm tĩnh dù là hắn đang chĩa thẳng mũi dao về phía em và hắn có thể lao đến đâm em bất cứ lúc nào, nhưng em cũng không để lộ một tia sợ hãi.
Dabin ngồi trên hệ thống điều khiển, từ chỗ cô ta cách vị trí của hai người không xa, ngay phía đối diện được ngăn cách bằng một hàng song sắt, cô ta cười khoái chí-"Hahaha...Tốt lắm, đã mò đến được đây rồi sao?"
"Dabin!"-Jungkook hơi nhíu mày lại, nhìn cô ta đang ngồi chống cằm nhìn em đầy khiêu khích.
Thật sự thì vai diễn con dâu tương lai ngoan hiền của Kim gia của Lee Dabin rất đạt, so với bộ mặt thật là một con người nham hiểm, bình thường ở Kim gia lại là một cô gái có phần ngu ngốc bám víu lấy, nhưng đây mới chính là chân tướng.
"Được rồi, bây giờ tôi cho hai người chọn một trong hai món vũ khí. Cố gắng giết chết người còn lại, người sống sẽ được thả ra."-Dabin bấm nút, giữa phòng hiện ra chiếc bàn có đặt một con dao và một khẩu súng.
Cầm khẩu súng ném qua cho Jungkook, hắn tiện tay lấy con dao điêu luyện xoay xoay trên tay, miệng cười lớn-"Kiểu gì tôi cũng có thể giết em, hay nhường em khẩu súng đi. Hahaha..."
Taehyung nhanh chóng chĩa con dao về phía em, lập tức lao đến. Jungkook liền né được, nhưng không lâu lại bị Taehyung tóm gọn trong tay. Hắn kề con dao sát cổ em, cầm dao rạch hờ từng đường trên áo em làm nó rách nát.
BẠN ĐANG ĐỌC
||Taeguk|| Criminal
أدب الهواة"Anh là kẻ tồi tệ, nhưng em muốn cùng kẻ tồi tệ như anh vĩnh viễn ở cùng một chỗ." . "Một rừng không thể có hai hổ và một thành phố thì không đủ chỗ cho hai tên tội phạm khét tiếng đâu." . Note: Fluff (sweet), Size gap, Age gap, Criminal...