Lúc trên xe trở về nhà, Taehyung để ý thấy sắc mặt lo lắng của Jungkook đã đỡ hơn phần nào, nhưng hai má em vẫn hồng hồng, hắn đoán rằng em vẫn còn đang ngại về chuyện kia. Nên hắn cũng không hỏi đến nữa mà lảng sang chuyện khác, cứ như vậy cho đến khi về đến nhà.
Biết là trong khoảng thời gian này họa mi của hắn có thể hoạt động trở lại, dù là lúc nào cũng có thể hoạt động được nhưng hắn lại chọn ngâm nước lạnh. Bé con đối với hắn lúc nào cũng ngon mắt như thế mà hắn kiềm chế được cũng thật là giỏi đi.
Thấy em ngồi bên ghế phụ lái với gương mặt ửng hồng, tay xoa xoa phần bụng đã nhô lên thấy rõ, miệng nhỏ còn khẽ cười trông đến là đáng yêu. Hắn không nhịn được đưa tay nhéo một bên má của em càng làm em vui vẻ. Jungkook kéo tay hắn đặt trên bụng mình, bảo bối nhỏ trong bụng đạp một cái trúng chỗ tay hắn đang đặt lên, cả hai nhìn nhau cười híp cả mắt, hạnh phúc trong gia đình nhỏ chỉ đơn giản là vậy.
"Taehyung, em muốn ăn táo. Anh ăn không?"
"Em lấy táo cùng dao gọt ra đây đi, chúng ta cùng ăn."
Jungkook bưng dĩa đựng 3 trái táo đỏ đã được rửa sạch cùng một con dao gọt từ trong bếp ra đến ghế sofa, đặt dĩa táo và dao xuống bàn rồi ngồi xuống, nhưng chưa kịp ngồi xuống thì hắn đã nhanh tay ôm lấy và đặt em ngồi trên đùi hắn. Diễn biến bất ngờ làm em tưởng mình sắp ngã xuống đến nơi, đúng là sắp ngã nhưng chỉ vừa vặn ngả người vào lồng ngực vững chắc của Taehyung.
Em dựa vào lòng hắn, nhỏ giọng làm vẻ trách móc-"A-anh này, làm em hoảng đấy..."
Một tay Taehyung vòng ra sau lưng em, tay kia từ phía trước nắm lấy bắp tay đẩy vào người hắn để dỗ người yêu nhỏ-"Được rồi mà, không phải em thích thế này sao?"
"Không phải em ngồi thế này anh rất khó chịu sao?"
Hắn hơi cúi người vùi đầu vào hõm cổ em-"Vì sao biết anh khó chịu, hửm?"
Taehyung cọ cọ đầu mình làm em cảm thấy nhột, bàn tay bám vào người hắn, em hơi nghiêng đầu-"T-tại vì, chỗ kia..."
Nghe em nói vậy, Taehyung thầm cười. Hắn rời khỏi hõm cổ trắng nõn kia, đưa tay nhéo má em, hắn chun mũi lại cọ cọ vào chóp mũi nhỏ của em-"Coi bé con tâm lý chưa kìa, biết anh khó chịu khi em ngồi không đúng chỗ luôn."
Giọng điệu trêu chọc của hắn khiến em không khỏi xấu hổ, đưa tay đánh hắn vài cái như phủi ruồi. Sau đó giấu đi gương mặt đỏ ửng của mình bằng cách úp mặt vào hai bàn tay vùi vào ngực hắn, giọng ủy khuất-"Anh trêu em, mau bỏ em xuống, không chơi với anh nữa."
Đưa bàn tay to lớn của mình xoa xoa đầu em, hắn phì cười với vẻ đáng yêu này của em, tay không yên phận mà xoa tóc em đến phồng lên, bàn tay còn lại vẫn một mực đỡ lấy tấm lưng nhỏ-"Em cứ đáng yêu thế này thì làm sao mà không cưng cho được?"
Người trong ngực hắn lúc này chu chu môi lên, đáp lại hắn với âm lượng như muỗi kêu-"Đừng có trêu em nữa..."
Dù biết là khi bảo bối ra đời thì hắn và em chính thức lên chức phụ huynh, là những con người chững chạc có trách nhiệm đấy. Nhưng những lúc em trở nên đáng yêu như thế này gần như làm hắn quên mất luôn điều đó, trước mắt hắn chỉ có một đứa trẻ đang làm nũng vì bị chọc đến ngượng chín cả mặt.
BẠN ĐANG ĐỌC
||Taeguk|| Criminal
Fanfiction"Anh là kẻ tồi tệ, nhưng em muốn cùng kẻ tồi tệ như anh vĩnh viễn ở cùng một chỗ." . "Một rừng không thể có hai hổ và một thành phố thì không đủ chỗ cho hai tên tội phạm khét tiếng đâu." . Note: Fluff (sweet), Size gap, Age gap, Criminal...