*60*

11.2K 451 30
                                    

Khoảng một thời gian không lâu sau đó, Taehyung dành thời gian ở bên Jungkook trong những ngày cuối cùng của thai kì. Vào cái ngày cả hai xảy ra tranh cãi thì hắn đến tập đoàn vùi đầu vào công việc và hoàn tất hết tất thảy, hắn muốn dành thời gian ở bên em và cục cưng nhỏ trong tuần lễ vàng này. Sau khi biết được điều đó thì bé con nhà hắn càng cảm động không ít, đúng là không ngừng cảm thán người đàn ông mẫu mực của gia đình này mà.

Vào một ngày, trong khi cả hai đang xem ti vi thì bụng Jungkook chợt đau âm ỉ không dứt. Em đưa tay đặt trên bụng, nắm chặt lớp áo đến nhăn nhúm, cảm giác cục cưng nhỏ trong bụng cử động mạnh hơn bình thường nữa, đạp mạnh liên tục khiến bụng em đau đớn, da mặt cũng vì thế mà tái dần đi.

"Bé con, em sao vậy?"-Taehyung lo lắng khi nhìn mặt Jungkook tái xanh, mồ hôi thi nhau đổ.

Ban đầu thì chỉ cảm thấy hơi nhức mỏi ở phần eo thôi, nhưng sau đó thì đau đớn đến gần như rách bụng ra, từng cơn đau kéo đến theo đợt làm Jungkook quằn quại khó chịu. Một lúc sau em mới đứng dậy trên hai chân run rẩy, Taehyung nhanh chóng đỡ lấy em.

"Bé con, em đừng có chuyện gì đấy."-Thấy Jungkook đau đến mức không thể đứng dậy nổi nữa nên hắn đành để em ngồi xuống ghế sofa. Một tay vẫn nắm lấy tay em trấn an, nhanh chóng lấy điện thoại gọi cho bệnh viện,-"Alo?..."

"Cục cưng nhỏ...ưm...không được...Taehyung, em phải...đến bệnh viện."

-------

Xe cứu thương vừa đến nơi, Taehyung đã điều người dìu em lên cáng cứu thương rồi đưa đến bệnh viện. Khi mở mắt thì em nhanh chóng nhận thức được cái bóng đèn huỳnh quang to tướng trên đầu, cơ thể như muốn rạn nứt ra làm cơn mê man biến mất, hình như còn có...bàn tay to lớn của Taehyung đang đặt trên tay em.

Nắm chặt lấy bàn tay nhỏ đang có hơi run rẩy, Taehyung hôn lên như muốn tiếp thêm nguồn sức mạnh cho em-"Cố lên, bé con. Anh ở đây với em này."

"Ưrgggggg..."

Vị bác sĩ căn dặn, đội ngũ y tá cũng đang làm hết sức mình-"Cố gắng lên, một chút nữa thôi. Giữ bình tĩnh, đừng để cậu ấy ngất đi giữa chừng. Đứa bé sắp chào đời rồi."

Jungkook nghe câu được câu không, trong đầu em lúc này chỉ có bảo bối nhỏ, chính em cũng phải cố hết sức để rặn. Mồ hôi mẹ mồ hôi con túa ra như thác đổ, gương mặt tái mét nhăn lại vì cơn đau như thể bị xé làm hai. Taehyung đứng bên cạnh nắm chặt lấy tay em, nhất quyết không buông, hắn không ngừng khích lệ-"Bé con, một chút nữa thôi."

Không khí trong phòng phẫu thuật căng thẳng dị thường, Jungkook nắm lấy tay Taehyung chặt đến nỗi mấy đầu ngón tay đã trắng bệch hết ra, em cắn răng gồng hết sức mình, lúc này em chỉ cần bảo cục cưng nhỏ an toàn chào đời là em đã mãn nguyện rồi.

Trong tâm trí gần như trống rỗng, Jungkook dùng hết sức bình sinh để sinh mạng nhỏ trong bụng mình có thể ra đời. Dần dà cảm thấy mất sức, em cảm thấy cả người không còn chút năng lượng nào nữa, bây giờ em chỉ cần cục cưng nhỏ được thấy ánh sáng, thật sự không còn chút sức lực nào nữa rồi-"Cục cưng nhỏ cố lên, con phải thật khỏe mạnh."

||Taeguk|| CriminalNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ