Từ trước tới nay, Taehyung vẫn hay nghi ngờ về Chúa trời, nhưng giờ phút này ai nấy cũng đều ngạc nhiên khi thấy hắn đang nghiêm trang quỳ trước thánh giá kia mà cầu nguyện.
Các bác sĩ và bảo vệ không cho Taehyung tiến lại phía phòng phẫu thuật, sợ hắn mất tự chủ mà lao vào. Nên giờ đây, hắn lại tìm đến ngôi nhà thờ nhỏ trong khuôn viên bệnh viện mà thành tâm cầu nguyện. Ánh mắt trầm ngâm đầy phiền muộn, trong lòng hắn giờ nặng trĩu khi vẫn chưa có tin tức gì từ cuộc phẫu thuật.
Vị linh mục già chống gậy tiến lại đặt tay lên vai hắn, tay cầm một chuỗi hạt mân côi nhìn hắn cười hiền.
"Con trai, có nỗi sầu muộn gì hãy thưa lên cùng Chúa. Ngài sẽ soi đường dẫn lối cho con."
"Một con người sống ngoài vòng pháp luật, hai bàn tay nhuốm máu biết bao nhiêu người lại có thể được soi dẫn lối đi? Người nói đi, con đây liệu còn xứng đáng không?"
"Đừng nói như vậy, con hãy nhớ: Vị Thánh nào cũng có một quá khứ, tên trộm nào cũng có một tương lai."
Khi hắn quay lại để cám ơn, vị linh mục già đã đi mất, để lại trước mặt hắn một chuỗi hạt ngọc màu xanh lục. Thành tâm nhận lấy chuỗi hạt ngọc, Taehyung thinh lặng quỳ gối trước tượng Chúa tử nạn. Chắp hai tay giữ lấy chuỗi hạt ngọc màu lục, hắn cúi đầu một cách nghiêm trang nhất thay cho lời khấn nguyện và hắn sẽ phó thác mọi sự cho Đức Chúa Trời.
Đến khi Taehyung từ nhà thờ quay về, ánh đèn phòng cấp cứu vẫn chưa tắt. Đã được vài tiếng trôi qua, ca phẫu thuật kéo dài tựa vô tận, làm Taehyung cảm giác như hắn đang ngồi trên đống lửa. Tâm can nóng như lò thiêu, không tài nào ngồi yên được. Dù phong thái vẫn bình tĩnh nhưng bên trong đã sớm muốn bùng phát rồi, hận không thể phá sập cái bệnh viện này luôn cho xong.
Cảnh sát trong lúc chờ đợi cũng gọi hắn ra gặp riêng để lấy lời khai. Về căn bản từ những lần trước đây, hắn là tội phạm bị truy nã khét tiếng nhưng những việc hắn làm lại hoàn toàn không phải như người ta thấy. Suốt những tháng ngày qua, số những kẻ hắn đã giết đều là loại bỉ ổi, cướp bóc, ma túy hay đại loại vậy. Taehyung giết chúng chỉ khi có người bị những kẻ kia hãm hại, chưa bao giờ ra tay với người vô tội. Nhưng không ai tránh được miệng người đời, bọn chúng đố kị, muốn biến Taehyung thành cái gai, thành con quỷ trong mắt mọi người nên không ngại buông lời ác ý.
Giải quyết xong xuôi thủ tục lấy lời khai, viên cảnh sát gửi về tòa án. Tạm thời cho phép hắn ở lại đây một thời gian.
Vài tiếng sau đó thì ánh đèn phòng cấp cứu vụt tắt, vị bác sĩ tháo khẩu trang y tế xuống thở hắt một hơi, nói với hắn-"Cậu bé đúng là rất mạnh mẽ, đến lúc chúng tôi tưởng chừng như tuyệt vọng thì cậu bé vẫn kiên cường. Nên cậu bé đã thoát chết trong gang tấc và gần như qua cơn nguy kịch. Chúng tôi đã chuyển về phòng hồi sức, bây giờ còn một điều nữa là đợi cậu bé tỉnh dậy."
"Cám ơn, bác sĩ."
"Đó là việc tôi phải làm, bây giờ tôi xin phép đi trước. À, người nhà có thể vào thăm cậu bé."
Nhẹ nhàng mở cửa, Taehyung bước vào phòng bệnh, nơi được trang trí với rèn cửa màu kem, chiếc tủ nhỏ kế bên là chiếc giường đơn trải lớp drap màu trắng đơn điệu là người hắn yêu, là một cậu bé mạnh mẽ mang tên Jeon Jungkook.
BẠN ĐANG ĐỌC
||Taeguk|| Criminal
Fanfiction"Anh là kẻ tồi tệ, nhưng em muốn cùng kẻ tồi tệ như anh vĩnh viễn ở cùng một chỗ." . "Một rừng không thể có hai hổ và một thành phố thì không đủ chỗ cho hai tên tội phạm khét tiếng đâu." . Note: Fluff (sweet), Size gap, Age gap, Criminal...