Mặt Hồng Miêu nãy giờ cứ đỏ. Lam Thố cười mãi không thôi. Vì huynh ấy mà cô suýt nữa sái quai hàm.
-Mặt đỏ lâu thế!?!? Khiếp quá cơ! Thế giờ có luyện kiếm nữa không?
Hồng Miêu vì xấu hổ quá nên cứ im re. Thế là cuối cùng Lam Thố dỗ dành:
-Thôi được rồi, đừng làm thế nữa mà. Cảm ơn vì đã nhường muội, được chưa? Bây giờ muội bổ hoa quả xong cả hai cùng ăn nhé!? Chẳng hiểu sao huynh lại đáng yêu đến thế nữa.
Thế là hai người cùng nhau ăn hoa quả. Sau đó họ luyện kiếm tiếp.
-Đỡ này!
-Huynh ra tay hơi mạnh rồi đó!!!
Họ luyện kiếm cùng nhau được một canh giờ, dù mệt rã rời, mồ hôi nhễ nhại nhưng họ vẫn vui vẻ.
-A.....au.....
Thêm nửa canh giờ nữa trôi qua, họ luyện kiếm tiếp. Có lẽ do đường kiếm của Lam Thố đi nhanh quá nên Hồng Miêu không đỡ kịp, chẳng may bước hụt, kết quả là bị trẹo chân, may mà không bị kiếm xoẹt qua mặt.
-Hồng Miêu. Huynh có sao không!? - Lam Thố lo lắng.
-Thế giờ muội nghĩ huynh có sao không? - Hồng Miêu hỏi.
Lam Thố ngớ người.
-Bình thường huynh sẽ nói là "huynh không sao" đúng không? Nhưng hôm nay huynh phá lệ đấy. Đau chết đi được - Vừa nói huynh giơ chân đau lên cho Lam Thố xem.
-Muội...muội xin lỗi nha....Để muội thử xoa bóp, nắn lại khớp xem thế nào.
Lam Thố nói xong liền kiểm tra chân cho Hồng Miêu. Hồng Miêu bặm môi lại, cố chịu đựng.
-A...
-Huynh bị đau sao? Muội xin lỗi...muội sẽ làm nhẹ hơn.
Lam Thố có mang theo lọ cao giảm đau. Cô mở nó ra thoa lên chân của Hồng Miêu. Nhờ vậy mà chân đỡ hơn hẳn.
-Bây giờ mình về thôi. Để muội giúp huynh lên ngựa nhé.
Hồng Miêu gật đầu. Cả hai cưỡi ngựa trở về Cung Ngọc Thiềm.
Lúc về đến nơi, Lam Thố giúp Hồng Miêu xuống ngựa. Cô tính sẽ dìu huynh ấy về phòng, thế nhưng....
-Không cần phải làm vậy đâu.
-Chân còn đau nên cẩn thận chút, huynh đừng cố đi làm gì cả. Để muội dìu huynh.
-Thôi, đã nói là không cần rồi mà.
Bất giác Lam Thố thấy...có gì đó không ổn. Trên mặt Hồng Miêu đang....Vẻ mặt của huynh ấy....sao có vẻ....ranh ma vậy!?
-Muội à. Muội có thể.....cõng huynh được không? Lam nhi. Muội cõng huynh về phòng nhé? Đi mà. Đi mà.
Lam Thố sửng sốt. Nếu như theo lẽ thường thì cô sẽ làm theo, nhưng.....Gì chứ?
-Hồng Miêu. Huynh.....Huynh...làm nũng muội à!?!?
-Đi mà Lam nhi. Chân huynh đang đau mà. Xin muội đấy - Hồng Miêu làm bộ đáng yêu, ra chiều nũng nịu. Lam Thố đơ người trong chốc lát.
![](https://img.wattpad.com/cover/125316076-288-k330194.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Thất Kiếm Anh Hùng (Fanfic) Kí Ức Tình Yêu
Fanfic*Đây là mình copy vài bài viết từ FC Thất Kiếm về, có chỉnh sửa đôi chút. *Đây là câu chuyện về tình yêu của Hồng Miêu và Lam Thố. Thân thiết với nhau bao nhiêu năm, từ tình bạn trở thành tình yêu. Cứ ngỡ rằng hai người họ sẽ sớm có cái kết viên mãn...