Chương 19

10.8K 308 4
                                    

Cái ly đập xuống, ai cũng trợn tròn mắt.

Ngay cả cảnh sát đang làm ghi chép cho họ bên cạnh, cũng sững sờ, lúc này mới đứng dậy nói: "Vị tiểu thư này, cô từ từ nói chuyện, đừng động thủ chứ."

Lâm Châu che mặt, miệng vết thương trên trán chảy máu ròng ròng, rất nổi bật.

Hàn Kinh Dương và Tạ Tranh đứng ở cửa, hai người cũng ngạc nhiên hơn bất cứ ai. Dù sao những người kia đều không biết Ngôn Dụ, không biết tính cách của cô. Nhưng một Hàn Kinh Dương nhìn Ngôn Dụ lớn lên, kể từ ngày đầu tiên cô đến đại viện, anh đã biết cô gái này, tiếng nói chuyện nhè nhẹ mềm mại, lại vô cùng ngoan ngoãn.

Còn Tạ Tranh, lần đầu tiên anh nhìn thấy Ngôn Dụ là trong ví tiền của Tưởng Tĩnh Thành, cảm thấy cô nhất định là một cô gái ngoan ngoãn yên tĩnh.

Mà cô gái ngoan ngoan yên tĩnh này, hôm nay lại ở đồn cảnh sát, trước mặt cảnh sát đập đầu người ta.

Hai người đều mờ mịt.

Bình tĩnh nhất lại là Ngôn Dụ và Tưởng Tĩnh Thành, sau khi Ngôn Dụ đập xong thì đưa khăn giấy trên tay cho Quý Khải Mộ: "Lau mặt cậu đi."

Quý Khải Mộ ngoan ngoãn nhận lấy, không dám nói nhảm nữa.

Lâm Châu che mặt, là thật sự bị đập đến sững sờ. Hắn ta cũng không phải là người dễ trêu chọc, bình thường chơi ở quán Bar cho dù thật sự ầm ĩ cũng đều là hắn ta khi dễ người khác. Nhưng nào ngờ hôm nay hắn ta chịu thiệt, đánh đối phương một trận, kết quả lại ở trong cục cảnh sát bị con gái đánh cho nở hoa.

"ĐM, cô tìm chết phải không, ông đây phải dạy dỗ cô..."

Anh em bên cạnh Lâm Châu lúc này mới lấy lại tinh thần, xông qua phía Ngôn Dụ. Chỉ có điều hắn ta còn chưa đến phía trước đã bị người khác chặn đường, Tưởng Tĩnh Thành túm hắn ta lại giơ nắm đấm lên, vẻ mặt châm biếm: "Đánh phụ nữ, nếu không tôi với cậu luyện một chút?"

Người này vừa thấy Tưởng Tĩnh Thành cao hơn mình nửa cái đầu, mặc dù đáy lòng có hơi sợ hãi, nhưng vừa nghĩ đến phía sau nhiều người đang nhìn như vậy, cũng không lùi bước, ngược lại càng khiêu khích nói: "Ông đây đánh mày..."

Chữ thứ năm còn chưa nói xong đã nhìn thấy hắn ta bị Tưởng Tĩnh Thành dễ dàng tóm lấy, người này bị anh giữ lại. May là Tưởng Tĩnh Thành không muốn động thủ với hắn ta, chỉ thuận thế đẩy hắn ta đến trên người Lâm Châu.

Chỉ trong vòng mấy giây, mọi người đã nhìn thấy một người đàn ông cứ như vậy dễ dàng bị người ta tóm lấy.

Nhất thời yên lặng, vừa rồi còn muốn kiếm chuyện cũng ngừng tâm tư.

Cảnh sát vừa nhìn thì biết đây hiển nhiên là đã từng tập luyện.

"Ít động tay trước mặt phụ nữ đi." Tưởng Tĩnh Thành lạnh mặt nhìn đối phương.

Trong lòng đám người này đoán chừng cũng sắp oan ức chết rồi, rõ ràng là cô ấy động tay trước mà.

Cảnh sát đứng dậy, ho một tiếng nói: "Các người có trật tự đi không, cũng không nhìn xem chỗ này là chỗ nào, là chỗ các người có thể càn quấy sao hả? Đánh nhau, gây sự, không ai muốn về nhà phải không!"

[HOÀN] Thế Giới Của Tôi Chỉ Có Anh Ấy - Tưởng Mục ĐồngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ