Lâm An Nhàn đương nhiên cũng khiếp sợ Quý Văn Nghiêu giàu có đến mức nào, nhưng lại cảm thấy biểu hiện của người này có chút quá, không cần thiết ở trước mặt bọn họ đem tài sản của mình nóithẳng ra như vậy, tính cách của người này thật kì.
thật ra cô rất hâm mộ Dương Quân có thể tìm được đối tượng có điều kiện tốt như vậy, nhưng cô cảm giác Quý Văn Nghiêu tuổi trẻ lại có tiền thì
không phải người bình thường có thể mơ đến, hơn nữa Quý Văn Nghiêulại còn là người làm ăn, giao tiếp xã giao là chuyện bình thường, những người phụ nữ khác chắc chắn khi nhìn thấy anh ta sẽ giống như kiến tìm thấy mật!
Bây giờ cô càng quan tâm là mọi người tại sao vẫn chưa động đũa,mình từ sáng đến giờ đã rất đói bụng, lại khó được có dịp được ăn ngon như vậy, cô muốn nhân cơ hội này phải giải quyết cho thật no, cho nên nhất thời nhìn trên bàn bày toàn thức ăn ngon mà có chút lúng túng.
cô gái này trái lại thật trầm tĩnh, mình nói nhiều như vậy, cô ta lại chỉ nhìn chằm chằm đồ ăn trên bàn, trên mặt cũng không có cảm xúc dao động gì, Quý Văn Nghiêuanh làm việc kinh doanh nhiều năm như vậy, hạng người nào cũng đều thấy qua, nhưngtrấn định tự nhiêntrongtình huống này giống Lâm An Nhàn thật đúng là rất hiếm có người như vậy, cô gái này đúngthật là làm cho người ta vài phần kính trọng.
"Cái kia......, mọi người nhanh ăn đi, đồ ăn sắp lạnh hết rồi."
Trong lòng của Phó Lệ Giai cũng không vui vẻ gì, nhưng cũng không thể để bầu không khí mất tự nhiên như vậy được.
Phó Minh Hạo thấy chị cả đã lên tiếng, cũng nói: "Đúng vậy, mau ăn đi, đồ ăn này là An Nhàn chuẩn bị từ sáng sớm đến bây giờ mới xong, mọi người ăn đi, đừng phụ tâm ý của cô ấy!"
Mọi người nghe xong liền bắt đầu ăn, không khí cũng dần dần trở nên tự nhiên hơn.
"Văn Nghiêu, chị dâu em làm đồ ăn ngon chứ?" Dương Quân gắp cho Quý Văn Nghiêu một miếng sườn ngọt ngào hỏi.
"Hương vị bình thường, nhưng quan trọng là tâm ý." nói xong giống như cười chế nhạo nhìn về phía Lâm An Nhàn.
Lâm An Nhàn có chút mất tự nhiên buông đũa nói: "Tay nghề của tôi quả thật bình thường, hôm nay cũng cố làm chút thức ăn, nếu không hợp với khẩu thì tôi sẽ làm lại món khác, không biết tiên sinh thích ăn gì."
Vì anh ta là khách, tốt xấu cũng phải khách sáo một chút mới đúng, Lâm An Nhàn chỉ dám ở trong lòng oán thầm lời nói lẫn hành động của Quý Văn Nghiêu, nhưng ngoài mặt vẫn tươi cười.
"Tôi hôm nay cảm thấydì Hai và mọi người trong nhà đặc biệt hợp ý, cho nên nói chuyện có chút hơi tự nhiên, hơn nữa ý của tôi chính là thức ăn này đều chứa đựng tâm ý của chị dâu, chị dâu tuyệt đối đừng hiểu lầm. Còn nữa về sau gọi tôi Văn Nghiêu là được rồi, kêu tiên sinh khách sáo quá!" Muốn giả bộ thìmọi người liền cùng nhau giả bộ, xem cô gái này có thể giả bộ tới khi nào, Quý Văn Nghiêu thấy Lâm An Nhàn bộ dáng ủy khuất lại càng bực mình.
"Vẫn là Văn Nghiêu nói đúng! An Nhàn, tay nghề của cô chúng tôi cũng đã biết, đừng tỏ ra bực bội như vậy, Văn Nghiêu không xem chúng ta là người ngoài nên mới nói thế." Vương Thu Dung thầm oán liếc mắt nhìn Lâm An Nhàn.
BẠN ĐANG ĐỌC
Ly Hôn - Thần Vụ Quang (Full)
De TodoThể loại: ngôn tình đô thị, nữ chính đã kết hôn, JQ ( gian 'tềnh' nhá), cường thủ đoạt hào, HE. Nếu bị phản ánh về truyện mình sẽ gỡ bỏ!