Sau khi nghe cô nói xong Tuấn Trung tức giận bỏ đi .
Khả Hân thấy vậy nói .
- Chị ! Tại sao chị lại làm như vậy ?
- Chị... chị cũng không biết . Chị k nên đánh cậu ấy mới phải .
- Haizzz
Khả Hân thở dài và bỏ đi mất .
-----
- Anh Tuấn Trung à ! Anh dừng lại đi .
- Em đuổi theo anh làm gì ?
- Anh đừng giận chị . Chị không cố ý đâu mà .
- Không cố ý ? Em có biết cậu ấy đã làm gì không ? Anh không thể tin nỗi . Anh muốn ở một mình .
Nói xong Tuấn Trung bỏ đi . Khả Hân ngơ người . Phải ! Ngay cả khi bị mất trí nhớ chị ấy vẫn bảo vệ danh dự của họ . Có phải tình cảm của họ quá sâu đậm chăng ?
-----
Ở phòng bệnh của cô . 8 người vẫn im lặng nhìn nhau . Một hồi JK lên tiếng
- Chiêu Dương à ! Anh...anh xin lỗi .
- Vì chuyện gì ?
- Vì .. vì anh em mới bị như vậy .
- không sao đâu mà .
- Ngoài ra .... vì bọn anh ...em với " bạn trai " em lại có xích mích với nhau .
Câu " Bạn Trai " của JK làm mọi người ngạc nhiên nhưng lại nghe tiếng cười nhẹ của cô .
- Anh hiểu nhầm rồi . Chúng tôi chỉ là bạn bè thôi . Cậu ấy là bạn thân tôi chứ không phải bạn trai .
- Thật...thật hả ?
- Ừm
- Nhưng....
JK định nói gì đó xong lại im lặng " Vậy chuyện hôm bữa mình chứng kiến là sao ? Mà thôi kệ . Mình tin Yi Jeong "
JK nghĩ rồi mỉm cười .
- Em cười vì điều gì vậy ? SJ và mọi người nhìn thì hiểu ngay cậi cười vì điều gì nhưng anh vẫn muốn trêu cậu . Còn Cô thì vẫn nhìn nhưng không hiểu lí do là gì .
' - Không.. không có gì đâu . Thôi chúng ta ra ngoài cho em ấy nghỉ ngơi đi .
- Được rồi .------------------
BẠN ĐANG ĐỌC
Truyện BTS ( Hoàn ) " Em không phải vệ sĩ ... mà là em gái bọn anh ."
FanficFanfic BTS×Y/n ( LƯU Ý KHÔNG CHUYỂN VER) Mọi chuyện diễn ra ở tương lai đều bắt đầu từ quá khứ . Từ một cô bé vô từ hồn nhiên lại trở thành một con người lạnh lùng khó tính và vô tâm . Vì lí do thực hiện ước mơ cô phải sống chung với 7 con người lạ...