Chương 22: Hiểu nhau

2.3K 151 14
                                    

Minh Cự Giải mông lung nhìn xung quanh, đây là nơi nào? Sao lại nhiều hoa như vậy chứ? Cô nhớ là cô bị sốt đến mê man, mở mắt ra thì xuất hiện ở chỗ này. Đây là nơi nào? Mọi người đâu hết rồi?

Cô cứ bước đi một cách không có mục đích về phía trước, đột nhiên lọt vào tầm mắt cô là một thiếu niên với gương mặt tuấn tú, tuy có chút kiêu ngạo nhưng sự kiêu ngạo đó pha một chút đáng yêu khiến người ta không thể rời mắt được. Gương mặt của thiếu niên quen thuộc đến mức nó khắc sâu vào trong tâm trí của cô rồi, ngoài Vương Lãnh Song Tử ra thì còn ai nữa chứ?

'' Song Tử, cậu cũng bị nhốt ở đây sao? Mọi người đâu rồi nhỉ? '' Minh Cự Giải nhìn thiếu niên trước mặt, hỏi một đống câu hỏi cô thắc mắc nãy giờ.

Nhưng anh vẫn im lặng không nói gì, còn loay hoay làm cái gì đó. Lúc cô định lên tiếng một lần nữa thì anh đột nhiên xoay qua, đưa một bó hoa tuyệt đẹp đến trước mặt cô.

Lúc đầu thì cô rất ngạc nhiên đến nổi không nói nên lời, Vương Lãnh Song Tử tặng hoa cho cô? Anh đang tặng hoa cho cô kìa, vui quá đi mất, từ trước đến giờ cô vốn rất mong muốn rằng anh có thể đáp lại tình cảm của cô nhưng anh lúc nào cũng đẩy cô ra khiến cô rất phiền muộn. Hiện giờ thiếu niên trước mặt lại cho cô một bất ngờ lớn như vậy.

'' Cảm ơn cậu. '' Minh Cự Giải mỉm cười vui vẻ ôm lấy bó hoa mà anh tặng còn hạnh phúc đến nổi vòng tay qua cổ mà ôm thật chặt anh.

Đang hưởng thụ giây phút vui vẻ này thì anh đột nhiên biến đi đâu mất, khung cảnh đầy hoa xung quanh thay vào đó đều biến mất, sắc trời âm u trong vô cùng đáng sợ. Cô cố gắng đi tìm hình bóng của anh, phải mau chóng thoát ra khỏi đây thôi, nơi này cô cảm nhận được nó không an toàn. 

Một bóng dáng màu đen bỗng dưng xuất hiện trước mặt cô, giọng nói khàn khàn vô cùng khó nghe cứ liên tục lảng vảng bên tai cô.

'' Giết chết Vương Lãnh Song Tử! ''

'' Đây là vận mệnh của cô. ''

'' Cô và hắn mãi mãi không thể nào đến với nhau. ''

'' Mau giết hắn, không được nảy sinh bất cứ tình cảm nào với hắn. ''

Rồi bóng đen đó biến mất nhưng lời nói thì cứ vọng lại trong đầu cô.

Không! Cô không muốn giết Vương Lãnh Song Tử.

Cô rất yêu anh.

Cô không thể làm thế.

...

Lãnh Song Ngư nhìn tòa lâu đài nguy nga tráng lệ trước mặt, nơi này đối với cô không thể quen thuộc hơn. Đây là nhà của anh_nơi gia tộc Vưu Dật cư trú.

Cô cũng không hiểu tại sao mình lại xuất hiện ở đây nữa, rõ ràng là cô ở Thương Khung sơn cơ mà? Sao đột nhiên lại có mặt ngay tại nhà của Vưu Dật Ma Kết chứ?

Vốn định lại chào hỏi mọi người cho phải phép nhưng hình như mọi người không thấy cô thì phải? Cô như vô hình trong mắt họ vậy, cũng không chạm được vào họ, chẳng lẽ cô đã thành ma rồi sao?

Nghi vấn ở trong đầu còn chưa gỡ bỏ thì cơ thể cô như bị một cái gì đó kéo lại một căn phòng, cô còn xuyên tường đi vào được luôn. Trước mặt cô là hai người đàn ông, một trung niên và một thiếu niên, đó chính là gia chủ Vưu Dật tộc và Vưu Dật Ma Kết, dường như họ đang nói gì đó thì phải? Bầu không khí trong phòng có vẻ rất căng thẳng.

( 12 chòm sao ) Cuồng DãNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ