Chuyện Thanh Y lâu làm ta vừa lòng chính là tốc độ truyền tin. Ở thời không không có công cụ truyền tin hiện đại, có thể tin rằng tốc độ truyền tin và tính bảo mật của chim ưng được đặc biệt huấn luyện trong lâu tuyệt đối đứng đầu. Ta cùng với Hạo Thiên vừa bước vào lãnh thổ Chu Tước một bước, thư tín của Kha Tử Liễu và Luyện Tranh Vân liền lần lượt đưa đến trên tay ta.
“Tình huống của Thanh Long vương bên kia có ổn định không?” Hạo Thiên nghiêng dựa ở trên tháp hỏi.
“Hiện tại thoạt nhìn cũng không tệ.” Ta đem điều tửu (rượu pha chế) mà Hạo Thiên thích nhất đưa qua.
“Ám kí của Tử Thần rất hoàn chỉnh hẳn không phải là giả. Lệnh triệu hồi binh mã được phái ra biên cảnh của Bạch Hổ đã truyền ra, ta tin Luyện Tranh Vân khi không bị binh mai phục, áp lực sẽ giảm đi không ít. Quốc thư Kha Tử Liễu lấy danh nghĩa Thanh Long vương viết ra cũng cùng lúc tới rồi, có thứ này, thân phận chất tử của Ly Phi sẽ không còn chướng ngại. Khúc Uyển Anh cũng không thể hạn chế quyền tham chính của thái tử Chu Tước trong trường hợp chính thức.”
Đem quốc thư kẹp ở đầu ngón tay, ta thoáng trầm ngâm. Chỉ tiếc, thứ này một khi đưa ra, Khúc Uyển Anh sẽ biết minh ước với Thanh Long đã xảy ra vấn đề. Vậy nên, khi nào dùng đến còn cần cẩn thận suy xét.
Hạo Thiên ngậm miệng chén, cười nói: “Tin tức Hi bộ truyền đến cũng tốt không kém, tạm thời Tần Diệc và Bàng Tiềm không có hành động, Thanh Long vương đã bắt đầu tiếp nhận cơ quan hành chính trong tay hai người. Đám người Hi Tứ đều là người thông minh và có năng lực. Có sự phụ trợ của vong thảo, sẽ không để cho Tần Diệc và Bàng Tiềm làm ra chuyện gì gây bất lợi.”
“Năng lực của bọn họ quả thật không tồi, bất quá đừng quên dặn dò bọn họ phải để hai người này có đủ không gian tư mật và sự tôn trọng. Nếu không có tình huống đặc thù, thậm chí không cần xuất hiện trước mặt bọn họ. Tần Diệc và Bàng Tiềm một người là quốc tướng, một người là hộ quốc đại tướng quân, hai người này đã quen làm nhân thượng chi nhân (người ở trên người = người đứng đầu), bị ta quản chế đối với bọn họ là sự sỉ nhục rất lớn. Nếu chúng ta có thái độ xử lý không tốt, có thể sẽ khiến cho bọn họ bí quá hoá liều. Tần Diệc và Bàng Tiềm đều là nhân tài kiệt xuất, nếu thật phải giết, ta cũng có chút luyến tiếc. Ta hy vọng một ngày bọn họ có thể chân chính trở thành trợ thủ của Kha Tử Liễu.”
“Rõ!” Thần sắc Hạo Thiên nghiêm túc.
“Hạo Thiên!” Ta tuỳ tay tiếp nhận tửu bôi (chén rượu), có chút do dự khẽ gọi.
“Có chuyện gì?”
“Phía Bạch Hổ đã bắt đầu thu võng (thời khắc mấu chốt), ngươi…. Có muốn trở về không.” Dù sao Hạo Thiên cũng là hoàng tử của Bạch Hổ. Nếu Luyện Tranh Vân thuận lợi đăng cơ, lúc đó là cơ hội tốt nhất để khôi phục thân phận hoàng tử của hắn. Đến lúc đó, chỉ cần ta tuỳ tiện giúp hắn tạo một cái quá khứ, dưới sự tán thành của Bạch Hổ vương, Hạo Thiên có thể lấy lại địa vị vốn có của hắn.
Hạo Thiên mỉm cười, đôi môi mang theo hương rượu chậm rãi mở ra: “Chuyện này có liên quan đến ta sao? Ta là Hạo Thiên, Lăng Nô của ngươi, từ ngày bản thân sinh ra cũng chỉ có một cái tên này. Lúc đầu cũng từng có không cam lòng, hiện tại có ngươi, thiên hạ của Luyện gia ta còn không để trong mắt.”
![](https://img.wattpad.com/cover/189014330-288-k723821.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM][Complete]Phượng Bá Thiên Hạ - Lưu Nguyệt
De TodoChương 1-40 tại NT Truyện Chương 41-66 tại Lưu Phương Trấn ----------- Chương 67-.... Thể loại: chủ công, nữ biến nam công, nhất công đa thụ, xuyên không, HE QT: Jennurah Raw: Phương Phương Editor: Mao ----------- *Đây là truyện đam mỹ (nam x nam) ...