Đợi đến khi tất cả đều an bài thoả đáng, ta cùng Hạo Thiên tinh dạ kiêm trình (gấp rút) rời đi Chu Tước. Thái độ của Xích gia hợp tác ngoài dự kiến của ta, xem ra không hổ là thương nhân thế gia, không thiếu tầm nhìn xa và sự quyết đoán nên có.
Kế hoạch một khi bắt đầu, tốc độ tiến hành liền nhanh đến kinh người, lượng lớn tài chính bị đông lại, trước những tiền trang lâu đời thế nhưng mạc danh kỳ diệu xuất hiện đám đông. Hiện ngân (tiền mặt) của trang trong một thời gian ngắn bị đổi đến không còn buộc phải đóng cửa. Tình trạng này làm cho dân chúng không đổi được ngân phiếu càng thêm khủng hoảng. Một số chuỗi cửa hiệu đột nhiên phá sản đóng cửa, những sản nghiệp quan trọng bắt đầu sụp đổ, đô thành xuất hiện rất nhiều dân cư thất nghiệp, án đạo phỉ khắp nơi gây ra nhanh chóng tăng lên. Hơn nữa đa số tổ chức của đạo phỉ nghiêm mật, trang bị thượng thừa, quan phủ luôn trong trạng thái mệt mỏi khó có thể phá án.
Đương nhiên, một lần xuất hiện án kiện lớn, nụ cười trên mặt Hạo Thiên liền tăng lên một phần.
“Thế nào, vẫn còn chưa trở lại Vu thành đâu, lại có thêm tiền sao?” Ta từ phía sau ôm lấy eo Hạo Thiên, lười biếng gác cằm lên vai hắn.
“Chỉ con số nhỏ. Tính cả hiện tiễn (tiền mặt) và của cải tổng cộng hơn sáu vạn (60,000), trừ ra một vạn năm nghìn (15,000) lượng hối lộ quan phủ và tiền cấp cho các huynh đệ, đại khái kiếm lời được bốn vạn lượng (40,000). Quan trọng nhất là các huynh đệ khi soát người tìm được một người âm thầm mang theo đồ quý ra khỏi thành đổi thức ăn, vô duyên vô cớ tặng chúng ta mười hạt châu. Chỉ riêng những hạt châu này đã nhân đôi lợi nhuận.” Hạo Thiên cầm thư tín, híp mắt cười nói.
“Cũng không tệ lắm, không có thương vong gì đi?” Ta cười nhẹ.
“Ở mức độ này, nếu ứng phó không xong, còn gọi là ám bộ của Thanh Y lâu sao?” Hạo Thiên có chút khinh thường hừ, nói.
Ta từ chối cho ý kiến, cười vài tiếng liền chuyển đề tài: “Thêm hai ngày nữa thì đến nơi đi? Một chuyến này, hoàn cảnh Bạch Hổ coi như bình tĩnh, vẫn chưa bị ảnh hưởng vì chuyện Bạch Hổ vương gặp chuyện. Luyện Tranh Vân làm rất không tồi!” Hạo Thiên nghiêng người liếc ta một cái, cười mà không nói. Ta xấu hổ buông tay, có chút vẽ rắn thêm chân (làm chuyện vô ích) nói, “Ta chỉ thuận miệng nói, không phải ta nóng vội muốn gặp hắn.”
“Đi nhanh hơn một chút, đêm mai là có thể đến.” Hạo Thiên phóng đi chim ưng truyền tin, không để ý đến giải thích của ta.
“Không cần. Mấy ngày nay bận rộn đi đường, tinh lực của ngươi hao tổn rất nhiều. Hiện tại bình an vào trong Bạch Hổ, nghỉ ngơi một chút đối với ta và ngươi đều có lợi.” Ta kiên định lắc đầu.
Thật lòng mà nói, biết Luyện Tranh Vân và Nguyên Tây chỉ ở nơi cách ta hai ngày đi đường quả thật làm cho ta có chút không kiên nhẫn. Tuy rằng ta là người ra quyết sách kế hoạch nhằm vào Chu Tước quốc, nhưng hành động cụ thể đều do Hạo Thiên xử lý. Bởi vậy trong lộ trình hắn chẳng những phải lo chạy còn phải phụ trách thi hành kế hoạch ở phía Chu Tước quốc. Cả thể chất lẫn tinh thần đều làm việc cường độ cao khiến cho khuôn mặt của hắn sinh ra vẻ mệt mỏi, ta thấy không khỏi có chút để ý. Hiện tại có thời gian, giúp hắn điều dưỡng một phen là việc khẩn cấp trước mắt.
![](https://img.wattpad.com/cover/189014330-288-k723821.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM][Complete]Phượng Bá Thiên Hạ - Lưu Nguyệt
DiversosChương 1-40 tại NT Truyện Chương 41-66 tại Lưu Phương Trấn ----------- Chương 67-.... Thể loại: chủ công, nữ biến nam công, nhất công đa thụ, xuyên không, HE QT: Jennurah Raw: Phương Phương Editor: Mao ----------- *Đây là truyện đam mỹ (nam x nam) ...