Vào đêm mưa sấm chớp tại nhà trọ Alice đã mất kiểm soát bản thân khi giận dữ bởi những lời nói của cậu ta. Cô tin rằng cậu ta đang cố gắng lừa mình bằng những lời lẽ dối trá. Vì thế mà cô đã cố gắng chứng minh bằng việc cởi đồ của mình để lột ra chiếc mặt nạ giả tạo đó.
Khi bị cậu ta đè xuống giường, lúc này Alice mới nhận ra rằng cô đang hành động sai lầm vì cảm xúc. Nhưng cô chẳng thể chống cự, cậu ta quá mạnh so với một người bình thường.
Giây phút chắc chắn rằng cậu ta cũng chỉ như những tên đàn ông khác khi bị dục vọng lấn át, thì mọi thứ đã đi ngược lại suy nghĩ của cô . Đôi mắt đỏ của cậu ta không hề có chút dao động khi nhìn cô trong trạng thái gần như không còn mảnh vải trên người, thật sự điềm tĩnh đến kỳ lạ.
Cậu ta rời khỏi người cô rồi nhanh chóng đi ngủ, bỏ mặc cô với cảm giác xấu hổ tột cùng kèm theo sự nhẹ nhõm.
Với sức mạnh kinh khủng đó, đáng lẽ cậu ta đã có thừa sức để hãm hiếp cô. Thế nhưng cậu ta lại không làm như vậy.
Vào buổi sáng của ngày hôm sau, có hai tên mạo hiểm giả đã làm đổ rượu lên ngực cô để quấy rối. Nếu như không có cậu ta ở đó, cô đã không thể làm gì được với sự yếu đuối của mình.
Mặc dù có rất nhiều cơ hội để có thể đụng chạm lên cơ thể cô, nhưng cậu ta lại không làm vậy. Cậu ta tỏ ra không hứng thú với điều đó. Chẳng lẽ cậu ta không thích phụ nữ chăng?
Khí chất mà cậu ta có hoàn toàn khác với những tên đàn ông khác luôn điềm tĩnh và trưởng thành. Khiến cô cảm thấy an toàn và thoải mái. Thế nhưng Alice không chỉ vì thế mà yếu lòng. Không có gì chắc chắn rằng đây không phải là một vở kịch được xây dựng kỹ lưỡng bởi cậu ta.
Có lẽ đi lễ hội qua đêm sẽ khiến mẹ cô lo lắng. Alice trở về nhà trong khi sẵn sàng để trả lời những câu hỏi quan tâm thái quá của mẹ. Nhưng khi trở về, cô chỉ thấy mẹ đang mỉm cười đón cô ngoài cổng.Thường thì chắc chắn mẹ sẽ lo lắng khi để con gái mình ở qua đêm với một người đàn ông, nhưng mẹ lại chỉ hỏi rằng.
"Hai đứa có đi chơi vui không?"
Điều đó khiến cô có chút ngạc nhiên, bối rối lảng tránh ánh mắt của mẹ trong khi gật đầu qua loa. Mẹ cô liếc nhìn cậu ta rồi mỉm cười một lần nữa.
"Cảm ơn vì đã chăm sóc con gái ta."
Mẹ thậm chí còn cảm ơn cậu ta mà chưa cần biết cậu ta đã làm những điều gì. Ánh mắt của mẹ dành cho cậu ta khiến cô có cảm giác rằng mối quan hệ giữa hai người họ có gì đó hơi kỳ lạ.
Sau khi về phòng, mẹ cô có sang và nói rằng mới mua được nhiều dược liệu thơm cho nước tắm. Dù cảm thấy ngại khi phải tắm chung với mẹ ở độ tuổi này, thế nhưng cô vẫn phải đồng ý bởi ánh mắt năn nỉ của bà.
Khi sang phòng mẹ, cô thấy Yuko đang chuẩn bị quần áo cho bà, sau đó là pha nước nóng cho bể tắm. Cậu ta làm tất cả những điều đó giống như một quản gia thực thụ vậy. Giờ thì cô đã hiểu tại sao mà mẹ lại ưu ái cậu ta đến vậy.
"Khăn tắm của cô đây."
Nhận chiếc khăn tắm, cô nhớ lại vài ngày trước khi nghe về những lời đồn trong nhà thổ. Rằng mặc dù cậu ta là trai bao nhưng chưa ai từng thấy cậu ta phục vụ bất cứ khách hàng nào cả.
Cùng mẹ ngâm mình trong bể nước nóng, Alice vẫn chưa thấy cậu ta rời đi qua tấm kính mờ của cử phòng tắm, cô khẽ thì thầm với bà.
"Mẹ không đuổi cậu ta ra khỏi phòng sao? Lỡ đâu tên biến thái đó có thể nhìn trộm chúng ta đó…"
Nhưng mẹ cô chỉ mỉm cười, ngâm mình xuống sâu trong nước nóng rồi nói rằng cậu ta sẽ không bao giờ làm như vậy. Thật kì lạ khi một người luôn cẩn thận trong mọi thứ như bà lại tin tưởng cậu ta đến như vậy. Cắt đứt dòng suy nghĩ của cô, mẹ tiến đến gần rồi đặt hai tay lên vai cô.
"Con gái của mẹ lớn rồi, cũng sắp đến tuổi lấy chồng. Vậy con đã tìm được người đàn ông của mình chưa?"
Cô thở dài rồi lắc đầu.
"Con sẽ không cưới chồng đâu. Những tên đàn ông trên thế giới này đều là kẻ không đáng tin tưởng."
Để ý kỹ thì Alice nhận ra rằng trông mẹ trẻ hơn rất nhiều so với thường ngày khi nhìn ở khoảng cách này. Mẹ mỉm cười một cách đầy ẩn ý.
"Fufufu~ Thật vậy sao Alice? Nếu con không tin tưởng đàn ông đến vậy tại sao đêm qua con lại ở cùng cậu ta? Chẳng lẽ…?"
Câu hỏi của mẹ khiến cô giật mình. Bằng cách nào đó mà mẹ lại đoán trúng đến vậy. Cô nhanh chóng thanh minh trước khi bị mẹ hiểu lầm.
"K-không phải đâu! Không phải như mẹ nghĩ đâu! C-chỉ là đêm qua có sấm! N-nên con mới sang phòng cậu ta! N-nhưng mà chúng con chưa làm gì cả! M-mà tại sao mẹ mẹ lại biết điều đó!?"
Mặt cô đỏ bừng và đầu cô nóng ran trong khi lắp bắp thanh minh mọi thứ. Nhưng rồi mẹ chỉ búng ngón tay lên trán cô, nhẹ nhàng nói rằng.
"Đúng là con gái ngốc của ta. Con tưởng rằng mẹ không nhận ra mùi nước hoa của con còn bám đầy trên người cậu ta sao?"
BẠN ĐANG ĐỌC
Kẻ Bất Tử [Outcast 2]
General FictionNối tiếp phần một, câu truyện về một kẻ bất tử đã tự phong ấn mình trong mười nghìn năm vì không thể chịu đựng thêm sự đau đớn trước sự ra đi của những người mà cậu ta yêu thương. Cậu ta đủ mạnh để khiến các vị thần run sợ, đủ mạnh có thể hủy diệt c...