" Trưởng Thôn ! Ở Bách Phong có hay chăng người tên Thiện Vũ ? "
Bữa tối đều đã dùng xong , Từ Lâm bị cưỡng ép đi ngủ sớm , Mạc Dĩnh thì nói là đi dạo bên ngoài để tiêu thực . chỉ còn Tôn Nguyên bồi ở bên cạnh uống trà trò chuyện cùng lão nhân gia trưởng thôn .
Trưởng Thôn nghe vậy đưa mắt qua nghi hoặc nhìn người bên cạnh .
Tôn Nguyên nhanh chóng lên tiếng giải thích :" Không dấu gì ngài , thật ra ta không hề còn người thân thích nào , nương sớm đã qua đời nhiều năm trước . Còn một mình ta phiêu bạc không chốn dung thân , may mắn sau này gặp gỡ được vài người bằng hữu cũng kết giao được với ca ca . Nhờ giúp đỡ điều tra mới biết ta vẫn còn một người thân thích , là huynh trưởng của nương ta "
Nói đến đây cậu thở dài một hơi giọng nói có phần ảm đạm hơn :" Ta trải qua không ít khó khăn mới có thể tìm được người nhà thất lạc đã đến sống ở Bách Phong , nên bản thân nhanh chóng lên đường đến đây "
Haha Tôn Nguyên trong lòng cười nhạo . Lý do ngu đến không nở nhìn như vậy người ta tin mới là có quỷ .
Sự thật cũng phải khiến Tôn Nguyên trầm mặt mất mấy giây , không hiểu sao cậu có cảm giác chỉ số IQ của cậu đều muốn giảm theo cấp độ người ở đây rồi . Cư nhiên lời nói dối thoái thác như vậy Trưởng Thôn cũng có thể tin ?Nhìn đứa trẻ kì lạ lại đáng thương trước mặt mình, Trưởng Thôn không đành lòng từ chối câu hỏi của cậu . Qua tiếp xúc từ chiều đến hiện tại , ông ta cũng có thể thấy họ là không có ý đồ xấu . Ông trầm ngâm suy nghĩ một lúc , mới gật đầu kể những điều ông biết cho Tôn Nguyên nghe :
" Nói ra thì chuyện này cũng rất lâu rồi , hình như cũng đâu khoảng mười mấy năm trước . Lúc đó lão mới được bầu làm trưởng thôn không lâu , hai cô con gái cũng chỉ mới mười tuổi . Vốn thôn chúng tôi có lịch sử lâu đời , chỉ mở cửa thôn giao hữu hay buôn bán gì đó điều là vào mùa thu , cứ hết thu là sẻ lại đóng cửa , ngăn cách với thế giới loạn lạc bên ngoài . Nhắc đến cũng thật hoài niệm , vào cuối mùa thu năm đó , có một chàng trai tuổi còn khá trẻ dẫn theo nương tử cùng con trai mình đến đây , chàng trai trẻ ấy liên tục dập đầu với tôi , cầu được ở lại trong thôn .."
Tôn Nguyên có chút bất ngờ :" Người đó có con ?"
Trưởng thôn nhấp một ngụm trà sau đó gật đầu tiếp tục kể :" Phải ! Ban đầu bọn ta còn nghĩ thật sự là con ruột , nhưng về sau mới biết hóa ra là nhận nuôi . Ta thấy bọn họ đáng thương , tính tình cũng thực tốt , nên để bọn họ ở lại thôn .
Con trai của Đại Vũ tuổi cũng xấp xỉ hai đứa con gái ta . Nói cũng thật khéo , cậu bé đó tướng mạo rất tinh xảo , thậm chí còn muốn đẹp hơn cả mấy tiểu cô nương trong thôn , nhưng tính cách đứa trẻ ấy có phần quái gở , khó gần . Ta thấy đứa nhỏ ấy xa cách luôn cả cha , nương y nên thử hỏi Đại Vũ . Hỏi rồi mới biết hóa ra là con nuôi , đứa nhỏ đáng thương kia được họ cứu dọc đường, vì không còn ai thân thích , nương tử Đại Vũ lại không thể dựng dục , nên mới nhận làm con nuôi . Lúc mới đến đứa nhỏ kia chỉ khoảng chín tuổi , nhưng khi lên mười ba , nó theo bái một lão nhân kì lạ rồi rời khỏi thôn . Sau đó chỉ duy gần cuối mùa thu nó trở về đây ba ngày để đoàn tụ . Một năm trở về một lần , đứa trẻ ấy càng ngày càng âm trầm , Lúc nhỏ là đứa trẻ tinh xảo , lớn lên rồi cũng rất anh tuấn , chỉ tiếc ánh mắt của nó quá mức lãnh huyết . Người trong thôn ngoại trừ khen y tuấn tú đẹp mắt ra thì cũng không ai dám đến gần để trò chuyện . Thập phần xa lánh "
BẠN ĐANG ĐỌC
ĐẠI BOSS XUYÊN VÀO ĐẠI NGỐC ( Bản Thêm ) [ Drop ]
ФанфикTác giả : Anh Senpai thể loại : Xuyên Không ; Cổ Trang ; sói đội lớp cừu Mỹ thụ ; Ôn nhu / chiếm hữu / bá đạo / Anh tuấn Công . 1x4 , Cường / Cường . Xin chào và cũng xin lỗi mọi người Mình sẻ bắt đầu viết lại từ chương 18 trở đi . mọi người xem lạ...