phần 24: một trẻ con đi với một trẻ con.

4.8K 355 3
                                    

Việc công ty bên dùng ý tưởng ăn cắp của công ty khác đã bị vạch trần và bồi thường một con số thích đáng, Mông Ngũ bị bắt giam ba năm tù vì tội danh lạm dụng chức quyền, đánh cắp ý tưởng... nên kèm theo đó hàng loạt minh tinh dưới sự bao nuôi của ông ta ít nhiều bị vạch ra, trong đó lùm xùm có cả người chị gái cùng mẹ khác cha của Trí Mân.

Mông Ngũ bị cách chức, Trịnh Hiệu Tích đảm nhiệm mọi vị trí của ông ta, bao gồm công ty giải trí thuộc Điền Thị - Quyền Hoa.

Cũng hơn hai tuần từ khi cậu theo hướng dẫn Đường Phong Triển, cãi lí với tên trẻ con này làm cậu càng mệt não hơn, còn thâm trầm suy nghĩ một phen, cãi nhau với trẻ con không phải mình cũng quá trẻ con còn gì?

"Làm lại chỗ này, chỗ này nữa" Phác Trí Mân di ngón tay theo những dòng chữ. "Chữ xấu như thế này là sao hả? Nhìn chữ đã đoán được năm phần con người cậu cẩu thả như thế nào rồi. Nhìn quá đau mắt"

"Gì chứ? Tôi chưa có ý định để làm mấy cái thứ này, mắc mớ gì chữ đẹp hay không" Cậu ta tức lên kêu lớn.

Đứa trẻ này đang lớn, đến giọng nói cũng khó nghe, thân hình càng phát triển, to xác nhưng không được tích sự gì, tính cách vẫn như đứa trẻ mười tuổi ngổ ngáo.

"Cậu kêu gào cái gì? Mấy dòng chữ này là của người lớn sao? Đứa bé ngoài kia còn viết đẹp hơn cậu nữa, lớn xác rồi mà còn như thế, đến bao giờ mới lớn, cậu nhìn xem cậu cao hơn tôi bao nhiêu, to hơn tôi bao nhiêu? Thật là hết nói" Phác Trí Mân thở hắt ra, chẳng khác gì ba đang mắng con học hành không ra gì vậy. Đúng đau đầu.

Đường Phong Triển: "..."

"Đứng đấy làm gì, về bàn" Phác Trí Mân ngả lưng xuống ghế, nói đến rát cả họng nhưng vẫn không nghe, sức chịu đựng cậu quả phi thường.

"Này, nếu anh khó khăn quá, chi bằng để tôi về là xong, nói với ba tôi anh không làm được, ba tôi cũng đâu làm khó được anh, thế không phải tốt hơn sao? Nhìn anh mệt mỏi thế này, lát nữa tên họ Điền kia qua, lại bảo tôi hành anh, anh ta đánh tôi đấy anh biết không?"

Phác Trí Mân liếc mắt kinh bỉ, chả thèm quan tâm, đánh tên nhà cậu oan ở đâu sao?

Đường Phong Triển kéo ghế của mình phi đến, đưa tay gập máy tính của cậu lại, ngồi đối diện ngả ngớn. "Mà để anh mệt mỏi tôi cũng không lỡ, dù sao tôi cũng là đàn ông, thương hoa tiếc ngọc cũng phải, anh nghĩ xem làm thế được không?"

Cậu đưa tay dí trán Đường Phong Triển một cái, túm lấy mớ tóc mềm mượt trên đầu cậu ta xoa rối bung lên. "Biết thương tôi mỏi cơ à? Ngoan nhỉ? Thế thì nghe lời anh chút đi, anh cũng có ngược đãi cậu đâu nào." Cậu đứng lên, vỗ vỗ lên má Đường Phong Triển rồi tiến ra ngoài cửa. "Cậu nói thế, anh đưa cậu đi ăn chút gì đó, nghe lời một chút có phải dễ thương không, anh cũng thích cậu lắm chứ, nào, xuống dưới anh đưa cậu đi chơi vòng vòng một chút."

Tiếp xúc hơn hai tuần Đường Phong Triển cũng thích nghi hơn, cậu thấy người anh này cũng được, không quá đáng thì anh ta cũng không đụng chạm, nhưng cậu lại thích trêu chọc anh này tức lên, nhìn rất vui.

jjk.pjm - "Nhà Trọ" [completed]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ